Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Cư Trinh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/08/2014 03:21
晨風搖落露花拋,
迢遞孤聲過樹捎。
金獸哮殘星海渚,
木鯨打落月村坳。
萬家醒夢佛朝闕,
八水開顏僧下巢。
待扣堪怜禪亦有,
不鳴鳴得太陽交。
Thần phong dao lạc lộ hoa phao,
Thiều đệ cô thanh quá thụ sao.
Kim thú hao tàn tinh hải chử,
Mộc kình đả lạc nguyệt thôn ao.
Vạn gia tỉnh mộng Phật triều khuyết,
Bát thuỷ khai nhan tăng hạ sào.
Đãi khấu kham linh thiền diệc hữu,
Bất minh, minh đắc thái dương giao.
Ngọn gió sớm lay rơi hạt sương móc đọng ở các hoa,
Xa xa có tiếng chuông ngân qua các ngọn cây.
Thú vàng kêu mãi đến lúc sao lặn bên bờ biển,
Kình gỗ nện mãi đến lúc trăng rơi khỏi trước rãnh nhà.
Muôn nhà nghe tiếng chuông thì tỉnh mộng đi chầu lạy Phật,
Nhà sư nghe tiếng chuông sớm cũng dạy đi làm việc công đức.
Rất thương vị sư đương chờ đợi tiếng chuông chùa vang lên,
Không gõ thì thôi, đã gõ thì gõ cho đến lúc thái dương hiện ra.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi PH@ ngày 03/08/2016 16:01
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 03/12/2017 18:08
Gió sớm rung hoa rụng giọt sương
Xa qua cây lá lọt hồi chuông
Thú vàng kêu tắt sao trên biển
Kình gỗ nện rơi trăng xuống mương
Tỉnh mộng vạn nhà chầu cửa Phật
Nghiêm trang sư dậy đốt đèn hương
Thật thương đợi gõ sư già lão
Gõ đến kêu vang thức thái dương.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/01/2019 20:14
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/11/2020 21:07
Gió sớm lay hoa rơi hạt sương,
Xa xa ngọn cây vọng tiếng chuông.
Thú vàng kêu mãi sao bên biển,
Kình gỗ nện rơi trăng khỏi mương.
Tỉnh mộng muôn nhà đi lạy Phật,
Sư nghe chuông sớm đốt đèn hương.
Rất thương sư đợi chuông vang tiếng,
Gõ mãi đến khi ló ánh dương.