Đã bao lần em tự nhủ sẽ không đến với anh, cũng là bấy nhiêu lần em dừng chân trước khuôn cửa ấy. Đã bao lần em tự nhủ đó chỉ là những run rẩy mơ hồ, sao má em bừng cháy, và đôi mắt không biết im lặng của em cứ gọi tên anh.
Em vỡ ra từng mảnh nhỏ để chính những mảnh vỡ đó găm vào thịt da em nhức nhối quá chừng. Em xâu năm tháng đời ta làm chuỗi vòng ốc. Anh ở đầu này. Em ở đầu kia. Chỉ cần một nút thắt là chúng ta bên nhau.
Kẻ đi trong hang tối chưa thể quen ngay với ánh mặt trời. Nhưng chính bóng tối đã đưa em đến.
Em gõ cửa. Mình buộc vào nhau những nút thắt dịu dàng.


1991

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]