Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Anh Nông » Trường Sơn
Đăng bởi Kim Diệu Hương vào 05/04/2009 07:28, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Kim Diệu Hương vào 05/04/2009 07:30
1.
Ngày cha vượt Trường Sơn
Mẹ
mỏi mòn
ngóng đợi
Con
Lêu têu
nghịch ngợm
tơi bời
Nhập
lũ trẻ
mang diều lên núi thả
Cưỡi trâu
Bày
đánh
trận giả
bên sông
Bắt cá
mò cua
đốt rơm
đốt rạ
Trèo ngọn cau căng bạt nhảy dù
Ao súng ao sen ngó nghiêng bói cá
Cà cưỡng kêu chót vót ngọn đa già
Tai mắt mọc phía ve sầu rả rích
Lũ chuồn chuồn, bươm bướm nhởn nhơ bay
Quên lời mẹ dặn
đun với nấu
Rau lợn
cám gà
ngại đụng tay
Trục lúa
kéo cày
hay mải móng
Kháo chuyện
nhanh chân: phim tối nay
Con biết Trường Sơn qua phim ảnh
Con học Trường Sơn trắng mây bay
Mẹ bảo: - cha con ra chiến trận
Gian lao chằng chịt hai bàn tay
Bão giông, mưa nắng người đau nhức
Chén rượu cạn rồi những đắng cay.
2.
Ngày cha vượt cơn đau
tiền nong không cõng được giấc mơ
Mẹ bất lực nhìn cha thoi thóp thở
Dằng dặc Trường Sơn trong mắt mẹ buồn.
3.
Hôm nay
Con vượt Trường Sơn
Cha không còn trên mặt đất
Bước chân con lần theo bóng dáng cha
Những
ngày
bom đạn
đi qua
Nhọc nhằn
Đau khổ
Có cái đau: không vượt nổi lòng mình
Có cái đau: đắng cay, nhẫn nại
Bao nhiêu là dây trói
(Hữu hình và vô hình)
Có dây trói do mình tạo ra
Lại trói buộc giấc mơ đẹp đẽ
Con nhận ra
Sự nhất thời nông nổi
Một Trường Sơn dằng dặc
Kiếp luân hồi.
4.
Sức vóc con người có hạn
Giấc mơ nào còn lại giấc mơ thôi
Con chấp nhận
một
Trường Sơn vạn đại
Những Trường Sơn
dài
rộng
của riêng mình.