Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn An Bình
Đăng bởi NGUYÊN AN BÌNH vào 13/09/2023 17:13, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Admin vào 14/09/2023 09:13
Chưa lần nào anh ngược nguồn con nước
Nơi thác ghềnh đưa sông suối về xuôi
Dấu hợp lưu dưới chân cầu Bến Mộng
Ngọt phù sa từng bông lúa ngọn khoai.
Hành trình gian nan xuôi biển rộng
Đập Đồng Cam tưới mát cánh đồng xa
Cồn xanh mướt từng ngọn rau Bình Ngọc
Đoá cúc tần vàng ruộm mấy mùa hoa.
Hương vị muối mặn mòi từ phía biển
Gió miên man xanh thẳm những bãi bồi
Thành phố lung linh ánh đèn bến nước
Chiều Tuy Hoà chếnh choáng những cơn say.
Cầu Đà Rằng đêm bình yên đến lạ
Tiếng còi tàu thấp thoáng bóng mưa qua
Có cùng nhau đi cùng trời cuối đất
Thấy lòng mình hoà tiếng sóng khơi xa.
Bầu trời đêm muôn vì sao thắp sáng
Sáng mù sương cuốn bão lũ đi xa
Sông trăn trở nói điều gì với phố
Nghe ngọt ngào như một khúc tình ca.
Vàng sắc nắng loang hàng cây thương nhớ
Mưa bình minh chợt đánh thức sông Ba
Ta chia tay gởi tình yêu ở lại
Chuyện dòng sông thơm nắng gió Tuy Hoà.