Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Đức Đạt » Nam Sơn di thảo
真經一卷一爐煙,
心是禪耶景是禪。
客捨因循成舊館,
流光容易又新年。
居貧僧亦分茶米,
久病人多索藥錢。
身似寒松仍少耐,
發生還在艷陽天。
Chân kinh nhất quyển nhất lô yên,
Tâm thị thiền da cảnh thị thiền.
Khách xả nhân tuần thành cựu quán,
Lưu quang dung dị hựu tân niên.
Cư bần tăng diệc phân trà mễ,
Cửu bệnh nhân đa sách dược tiền.
Thân tự hàn tùng nhưng thiếu nại,
Phát sinh hoàn tại diễm dương thiên.
Một quyển chân kinh, một lò sưởi
Tâm là thiền mà cảnh cũng là thiền
Nhà khách lâu ngày thành quán cũ
Tháng ngày thấm thoắt lại sang xuân
Cảnh nghèo sư cũng chia cơm rau cho
Bệnh lâu nhiều người đến đòi tiền thuốc
Thân như cây hàn tùng lại ít khả năng chịu đựng
Khá lên đều nhờ ở ngày xuân tươi đẹp
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/03/2016 15:03
Có 1 người thích
Chân kinh một quyển, một lò than
Tâm thuộc Như Lai, cảnh thuộc thiền
Nhà khách lưu liên thành cựu quán
Thời gian thấm thoắt đã tân niên
Đói nghèo sư giúp phần cơm gạo
Ốm yếu người đòi trả thuốc men
Thân giống hàn tùng nhưng kém chịu
Chúa xuân liệu có thuốc thần tiên
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 25/03/2019 19:14
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 06/11/2020 16:44
Chân kinh một quyển sưởi lò thiêng,
Tâm hướng cửa chùa cảnh thuộc thiền,
Nhà khách lâu ngày thành quán cũ,
Tháng ngày thấm thoắt lại xuân liền.
Cảnh nghèo sư cũng chia cơm áo,
Tốn thuốc bệnh lâu bị mất tiền,
Thân giống hàn tùng nhiều chịu đựng,
Nhờ xuân lên khá như thuốc tiên.