Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Đỉnh Giác
Đăng bởi Vanachi vào 21/12/2018 17:45
Trơ trơ chích thạch bến Vân Sàng,
Hỏi núi chờ ai đã mấy sương?
Uốn éo lưng ghềnh ba mặt sóng,
Phá toang cửa động một chùa hang.
Bóng mây thấp thoáng hồn Diên Hạc,
Vách đá lờ mờ nét Phạm Trương.
Cũng muốn bể dâu bàn chuyện cũ,
Gió thu hiu hắt khóm hoa vàng.