Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Đình Xuân » Trăng mật với thời gian (2012)
Tàu về neo bến chiều Xuân
Sóng xa gửi biển tần ngần niềm thương
Chòng chành trên những cung đường
Nỗi lòng sóng nước vấn vương gió mùa.
Quê nhà vợ phải thức khuya
Khi con đau ốm khổ chia một mình
Ngỡ sum vầy lính thời bình
Mấy ngày dồn lại gia đình bên nhau.
Anh đi theo những con tàu
Miền Trung nắng cháy bão nhàu cỏ cây
Dọc theo đất nước rộng dài
Trường Sa thăm thẳm những ngày lênh đênh...
Biển sông gắn với nghiệp binh
Đồng lương gửi vợ chênh vênh dọc đường
Gặp cơn bão giá thị trường
Thương con rảo bước đến trường ngày mai...