Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Đình Xuân » Trở mùa (2016)
Đêm đầu năm
rét
nhẹ trôi
Trăng vơi
cuối tháng
bên trời
nghiêng nghiêng.
Côi đơn
sương
rớt bên thềm
Dấu thời gian
Đã
thấm mềm
nỗi xưa.
Giật mình
động
tiếng gà thưa
Trở canh
sắp sáng
mà chưa rõ mình.
Mải mê
gieo hạt đa tình
Thẳm sâu
mắt thức
hoang nhìn thế nhân...