酬樂天舟泊夜讀微之詩

知君暗泊西江岸,
讀我閑詩欲到明。
今夜通州還不睡,
滿山風雨杜鵑聲。

 

Thù Lạc Thiên “Chu bạc dạ độc Vi Chi thi”

Tri quân ám bạc Tây giang ngạn,
Độc ngã nhàn thi dục đáo minh.
Kim dạ Thông Châu hoàn bất thuỵ,
Mãn sơn phong vũ đỗ quyên thanh.

 

Dịch nghĩa

Được biết ông nghỉ đêm ở bờ sông Tây (tức Trường Giang),
Đọc quyển thơ tôi viết lúc nhàn rỗi, rồi ngồi cho tới sáng.
Đêm nay ở Thông Châu tôi cũng chưa ngủ được,
Mưa gió trên cả vùng núi, có tiếng chim đỗ quyên.


Khoảng năm 815, Bạch Cư Dị bị biếm đi Giang Châu, còn Nguyên Chẩn đã bị biếm đi Thông Châu từ năm 810, cách xa nhau cả vạn dặm. Trên thuyền đến Giang Châu, Bạch Cư Dị nghỉ đêm mang quyển thơ của Nguyên Chẩn ra đọc, rồi viết bài Chu trung độc Nguyên cửu thi. Nguyên Chẩn nhận được, hồi đáp trong bài này.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của phanlang @www.tvvn.org

Bờ Tây giang thuyền anh qua đêm trú
Cho đến rạng ngày anh đọc đủ thơ tôi
Đất Thông Châu đêm này tôi không ngủ
Đỗ quyên kêu buồn đầy núi gió mưa rơi.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phụng Hà

Biết thuyền ông nghỉ bến Tây Giang,
Đọc mãi thơ tôi đêm đã tàn.
Tối ở châu Thông, tôi chẳng ngủ,
Ngàn non mưa gió, tiếng quyên vang.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn phước Hậu

Biết thuyền anh đậu bến sông Tây
Đêm đọc thơ tôi đến sáng ngày.
Đây tối Thông Châu tôi chẳng ngủ
Gió mưa đầy núi giọng quyên gầy.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của mailang

Biết ông đêm trú thuyền Tây Giang,
Thơ mỗ đọc chơi đến sáng choang.
Đêm ấy Thông Châu lại mất ngủ,
Gió mưa đầy núi cuốc kêu vang.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Được biết ông nghỉ đêm bờ nọ
Đọc thơ tôi đến ló ban mai
Thông Châu trằn trọc đêm nay
Núi rừng mưa gió, tiếng bầy đỗ quyên.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời