35.00
Đăng ngày 03/09/2016 20:07, số lượt xem: 394

Chiều buồn,
lất phất thu mưa
Trời đang chuyển tiết
sang mùa
lá rơi...
Con trông về
nẻo xa vời
Niềm thương nhớ mẹ
Sao vơi,
lòng này?

Người cho con
những tháng ngày
Bình yên hưởng trọn
vòng tay dịu hiền
Người cho con
tuổi hồn nhiên
Vậy còn bao nỗi
muộn phiền,
đi đâu?

Chắc rằng
mẹ giấu thật sâu
Ẩn trong đáy mắt
Thoáng sầu nếp môi
Giờ hình dáng ấy
đâu rồi?
Tim con thổn thức,
bồi hồi,
Nhớ xưa...!

Tiền Giang một chiều buồn