Bài thơ chưa được ban quản trị kiểm duyệt sau khi gửi!
95.00
Đăng ngày Hôm qua 01:25, số lượt xem: 205

Khi người ta đi qua
Cả cuộc đời gian khổ
Dù thêm bao vất vả
Cũng không quá u buồn.

Một đời đã lo toan
Gánh gồng thêm chút nữa
Chẳng có chi đáng ngại
Chẳng có gì xót xa.

Khi người ta đã già
Nghĩ suy đơn giản lại
Mặc nhiên nhìn cuộc sống
Mặc nhiên điều diễn ra.

Khi người ta đi qua
Cả cuộc đời giông bão
Thêm một ngày mưa gió
Nào có sá gì đâu.

Một đời vương nỗi sầu
Thêm một lần nước mắt
Thêm nỗi buồn vụn vặt
Xem như chuyện bình thường.

Một đời đã đau thương
Nhưng chưa lần quỵ ngã
Sợ chi ngàn sỏi đá
Sợ chi đường chông gai.

Đi qua những ngày dài
Cô đơn và trống vắng
Như cho mình khoảng lặng
Cũng gọi là bình yên.

Vượt trên những ưu phiền
Trên những nỗi âu lo
Trên thử thách gian nan
Đủ thấy mình mạnh mẽ.

Dẫu qua thời tuổi trẻ
Dẫu khép cuộc hành trình
Nhưng bàn chân thì nhẹ
Chẳng bận lòng điều chi.

Khi người ta già đi
Thôi tính toan suy nghĩ
Nên người ta tận tuỵ
Vì mọi thứ quanh mình.

Người ta muốn hy sinh
Cho mọi điều tốt đẹp
Người ta luôn biết sống
Bằng trái tim chân thành.

Vì người ta luôn hiểu
Phận người quá mong manh
Nên cầu sự an lành
Tinh thần hơn vật chất.

Quý yêu điều chân thật
Ghét những gì dối gian
Ngày tháng chẳng vội vàng
Giàu sang như vô nghĩa.

Khi người ta đã già
Người ta càng thấm thía
Nhìn đời từ mọi phía
Để càng biết yêu thương.

Hiểu cuộc sống vô thường
Trôi qua trong ngắn ngủi
Nên chẳng cần buồn tủi
Vì những điều không đâu.

Khi người ta già đi
Người ta chỉ nguyện cầu
Bình yên cho cuộc sống
Cho mọi người thân yêu.

Tiền Giang, tháng 09/2022