45.00
Đăng ngày 03/11/2016 05:52, số lượt xem: 422

Thân như cây tràm vươn lên từ bùn đất...
Nơi sinh lầy, nước mặn phèn chua
Cố vượt qua mưa nắng bao mùa
Để lớn dần cùng thiên nhiên khắc nghiệt

Nhưng trong anh có trái tim nhiệt huyết
Có tình yêu tha thiết quê hương
Biết chắt chiu miếng ruộng khoảnh vườn
Của ông cha bao đời để lại

Anh thân trai sợ chi dầu dãi
Tay chai sần nhưng dạ sắt son
Trong gian lao sức chẳng mỏi mòn
Vững niềm tin tiến lên phía trước

Dù khó khăn vẫn không chùn bước
Nuôi chí bền, vượt mọi chông gai
Đường tương lai phấn đấu miệt mài
Con trai đồng bằng ngại gì gian khổ

Hạn, mặn cháy khô, lưng mồ hôi đổ
Đôi khi sụt sùi, lục lội liên miên
Nhưng tin một ngày cũng sẽ bình yên
Như mặt trời hiền ấm áp sau cơn bão

Mưa lũ rút đi, để đồng bằng khô ráo
Dòng sông vẫn ngọt ngào chuyên chở
mạch phù sa...
Khu vườn đời rộn rả tiếng chim ca
Hoa lá sẽ xinh tươi quanh ngôi nhà toả nắng

Có một người, luôn bên anh thầm lặng
Lo vun bồi cho lúa trĩu oằn bông
Đời nhà nông, vui thú chuyện ruộng đồng
Việc gánh gồng có ta có bạn...

Vẫn mặc nhiên đi cùng năm tháng
Dù bao ngày dày dạn gió sương
Nhưng chỉ cần ánh mắt người thương
Một nụ cười hiền... quên đời tần tảo

Đời nhà nông cầu no cơm ấm áo
Anh đâu nào mơ ước cao xa
Người vợ giản đơn, chân chất thật thà
Những đứa con bình thường
cửa nhà vui khôn xiết...

Biết sống an nhiên,
không thấy mình thua thiệt
Lam lũ cày bừa, thân cực trí thong dong
Chữ nghĩa, chữ nhân anh luôn giữ bên lòng
Con trai đồng bằng,
dẫu không sang... cũng trọng!

Tiền Giang 02/11/2016