Thơ » Trung Quốc » Thanh » Nguỵ Tiếp » An Nam kinh đô bát cảnh
Đăng bởi Vanachi vào 05/09/2008 22:08
塔橕鯨吼瞰名墟,
萬象煙含萬象夸。
樹色浮沉宮殿曉,
水光上下海天迂。
簾籠花雨消銀漏,
山映粧樓喚鷓鴣。
誰是無憂高枕臥,
肯忘夢梵醒迷途。
Tháp sanh kình hống khám danh khư,
Vạn tượng yên hàm vạn tượng khoa.
Thụ sắc phù trầm cung điện hiểu,
Thuỷ quang thượng hạ hải thiên vu.
Liêm lung hoa vũ tiêu ngân lậu,
Sơn ánh trang lâu hoán giá cô.
Thuỳ thị vô ưu cao chẩm ngoạ!
Khẳng vong mộng phạn tỉnh mê đồ.
Từ nơi vang lên tiếng chuông nhìn ra kinh đô,
Nơi muôn vẻ khói phủ, lờ mờ vạn cảnh tượng.
Cung điện, buổi sáng ẩn hiện trong màu cây cối,
Ánh nước hồ lên xuống như trời biển vòng vèo.
Rèm thưa che cơn mưa vơi dần giọt lậu,
Lầu trang ánh núi soi, vang tiếng gà gô.
Ai gối cao nằm khểnh không lo nghĩ gì,
Lắng nghe tiếng chuông chùa vọng tới mà tỉnh ngộ đường mê.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 06/09/2008 22:08
Danh khư tháp đấm chuông vàng,
Muôn hình khói toả, hỗn mang những ngày.
Cung đền chìm nổi sắc cây,
Thấp cao nước ráng, xa thay biển trời.
Rèm hoa bình bạc tiêu vơi,
Lầu trang non ánh gọi vời gà gô.
Ai người nằm khểnh không lo,
Đừng quên chùa gọi, mê đồ tỉnh ra.