Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Ngô Thì Nhậm » Hoàng hoa đồ phả
Đăng bởi tôn tiền tử vào 28/03/2020 22:27
漫道淵明手下栽,
行行翠結綠珠䰄。
平陽天若垂雲到,
周道人從擁蓋來。
曾向金堤維錦纜,
更隨玉女上章臺。
笑余不是偷閑客,
佔得輕風興樂哉。
Mạn đạo Uyên Minh thủ hạ tài,
Hàng hàng thuý kết Lục Châu tai.
Bình dương thiên nhược thuỳ vân đáo,
Chu đạo nhân tòng ủng cái lai.
Tằng hướng kim đê duy cẩm lãm,
Canh tuỳ ngọc nữ thướng Chương Đài.
Tiếu dư bất thị thâu nhàn khách,
Chiếm đắc khinh phong hứng lạc tai.
Đồn rằng Uyên Minh vun trồng nên đó,
Hàng hàng xanh rờn thành mái tóc nàng Lục Châu.
Dường như trời rủ đám mây xuống đất bằng,
Tựa hồ người mang lọng che con đường lớn.
Từng buộc dây gấm vào dải “đê vàng”,
Lại leo lên Chương Đài theo ngọc nữ.
Cười ta chẳng phải là khách trộm lúc thư nhàn,
Nhưng đón được làn gió nhẹ, hứng thú lắm thay!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 28/03/2020 22:27
Nghe nói Uyên Minh trồng rặng liễu,
Hàng hàng kết tóc Lục Châu xanh.
Tựa trời rủ xuống, mây trùm đất,
Như thể bên đường, lọng che quanh.
Dây gấm đê vàng, từng buộc chặt,
Chương Đài ngọc nữ, bước theo nhanh.
Cười mình chẳng phải thư nhàn khách,
Hứng thú xiết bao, chiếm gió thanh.