Thơ » Nga » Musa Jalil
Вернулся я! Встречай, любовь моя!
Порадуйся, пускай безногий я:
Перед врагом колен не преклонял,
Он ногу мне за это оторвал.
Ударил миной, наземь повалил.
--Ты поклонился! -- враг торжествовал.
Но тотчас дикий страх его сковал:
Я без ноги поднялся и стоял.
За кровь мою разгневалась земля.
Вокруг в слезах склонились тополя.
И мать-земля упасть мне не дала,
А под руку взяла и повела.
И раненый любой из нас -- таков:
Один против пятнадцати врагов.
Пусть этот без руки, тот -- без ноги,
Наш дух не сломят подлые враги.
Сто ног бы отдал, а родной земли
И полвершка не отдал бы врагу.
Ценою рабства ноги сохранить?!
Как ими по земле ходить смогу?
Вернулся я!.. Встречай, любовь моя!
Не огорчайся, что безногий я,
Зато чисты душа моя и честь.
А человек -- не в этом ли он весь?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 27/06/2018 07:08
Tôi đã về. Tình yêu ơi, hãy đón
Không hề chi, dù chân chẳng vẹn nguyên
Chưa quỳ gối bao giờ trước giặc
Chúng cướp mất chân, tôi chịu cảnh tật nguyền
Vấp phải mìn, đổ kềnh trên mặt đất
- Mày gục rồi! Giặc ngạo mạn coi thường
Trong giây phút, vượt qua niềm sợ hãi
Không còn chân, anh đứng thẳng kiên cường
Máu tôi đổ, đất lên cơn giận dữ
Cây thuỳ dương nhỏ lệ quanh mình
Tôi không ngã là nhờ đất mẹ
Chìa bàn tay, vừa đỡ, vừa nâng
Cũng giống tôi, những chiến sĩ bị thương
Một mình chọi với mười lăm thằng giặc
Dù mất chân, hay mất tay cũng mặc
Kẻ thù đâu hạ gục được tinh thần
Giữ quê hương, dẫu phải hiến trăm chân
Một tấc đất rơi kẻ thù, không thể
Giữ được chân, nhưng trở thành nô lệ
Thì bước trên mặt đất nỡ sao đành
Tôi đã về, người yêu ơi, hãy đón
Chớ buồn thương, dù bị cụt chân
Được bù lại, lương tâm và danh dự
Để làm người, thứ ấy có cần chăng?