Cánh tay em yếu mềm ấm áp
Mà em ôm ghì anh chật làm sao
Chật đến nỗi tâm hồn anh xao xác
Cả những bài thơ anh chưa viết câu nào

Ngón tay em như những ống sáo xinh xinh
Đôi môi anh mỗi lần chạm đến
Mọi khổ đau tan biến giữa đời

Buổi sáng em thơm mùi cỏ đang phơi
Buổi chiều em như hương hoa đồng nội
Em là liềm trăng treo giữa bầu trời
Biến đổi mãi thành trăng tròn ngời ngợi

Trước vòng hào quang em
Rừng quỳ xuống núi non sụp đổ
Biển chao nghiêng như em làm ra sóng gió


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)