Thơ » Pháp » Mireille Gansel
Bài thơ được viết bằng tiếng nước ngoài nhưng chưa có nguyên tác, xin mời xem bản dịch.
Nếu bạn có thông tin về nguyên tác của bài thơ, xin mời gửi vào bình luận ở dưới.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Đất chiến hào, đất trên mặt trăng
quanh miệng hố, là những ánh ruộng
bao nhiêu tấn thép đổ xuống một đoạn giao thông
con đường - bỗng há hốc nước trào
bao nhiêu tấn thép trên bàn tay vươn ra của con đường cái
bên bờ đất: hình cong động cát trắng
trong đầm sen: cơn gió cát thổi qua
Thời gian một chiếc cầu, thời gian một bước chân
giữa đôi bờ mà chúng muốn xoá đi trên mặt đất
trên con sông mà chúng muốn lấp đi bằng lửa thép
thời gian một chiếc cầu, thời gian một bước chân
đôi tấm ván cũng đủ cho những con người
giữa hai bờ của một trái tim chung
Đất không người, đất không có đất
xe ủi đã phá hết ruộng
san bằng những luỹ tre
máu trâu bò chảy giữa bùn đất
Trên dấu vết làng mạc vườn tược hôm qua
ba ngày của tháng Năm
đã dựng lên những rừng gai thép
năm năm với biết bao đêm
để bốc những con người
để gieo lửa thép
trên từng tấc đất
Đất tro, đất sắt
con người trở về
hoa không mọc trên dây thép gai
những cánh hoa cuộc đời, cánh hoa màu sắc
giữa điêu tàn những chiếc vại gánh bằng đòn gánh
Những giếng xanh đầy búp non
trong những vỏ đạn ngày qua - bình đất ngày mai
trên ngưỡng cửa, con người làm cho sắt nở hoa
Đất và trời bị gài mìn
người làm ruộng không nhà không đất
người đánh cá không biển không sông
chỉ có chân trời là dây thép gai
chỉ có hải đăng là những tháp canh
nhưng bao giờ ai có thể
kẻ ô lên những trái tim và những nắm tay người?