Thơ » Nga » Mikhail Lermontov
Как небеса, твой взор блистает
Эмалью голубой,
Как поцелуй, звучит и тает
Твой голос молодой.
За звук один волшебной речи,
За твой единый взгляд
Я рад отдать красавца сечи,
Грузинский мой булат;
И он порою сладко блещет
И сладостней звучит,
При звуке том душа трепещет
И в сердце кровь кипит.
Но жизнью бранной и мятежной
Не тешусь я с тех пор,
Как услыхал твой голос нежный
И встретил милый взор.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Như bầu trời, ánh mắt em lấp lánh
Một màu men xanh lơ
Như nụ hôn, giọng nói em đằm thắm
Trong trẻo và ngây thơ
Chỉ vì một lời nói thần diệu
Một ánh nhìn trìu mến của em thôi
Tôi sẵn lòng dâng bảo vật của tôi
Là thanh kiếm Gruzia kiêu hãnh
Đôi khi nó ánh lên sắc lẻm
Và vút lên thanh điệu ngọt ngào
Âm thanh ấy khiến hồn tôi xao xuyến
Và trong tim - dòng máu sôi trào
Nhưng tôi đâu còn an ủi được mình
Bằng cuộc đời chiến chinh dữ dội
Từ khi được nghe dịu êm lời em nói
Và gặp ánh nhìn quá đỗi thân thương
Tựa bầu trời, ánh mắt em long lanh
Tráng lớp men xanh da trời ngăn ngắt.
Tựa nụ hôn, vang lên và tan mất
Giọng nói em thanh thoát trẻ trung.
Cho giọng em kỳ diệu thanh âm,
Cho ánh nhìn của em duy nhất,
Anh mừng rỡ trao đi báu vật
Thanh gươm Gruzia của anh.
Gươm vung lên như vỗ sóng ngọt lành,
Vang lên còn ngọt ngào hơn nữa.
Nghe âm thanh đó tâm hồn run sợ,
Trong con tim dòng máu sục sôi.
Nhưng cuộc đời chinh chiến tơi bời,
Anh không kinh qua kể từ ngày đó,
Khi tai nghe giọng em thỏ thẻ
Và gặp ánh nhìn thương mến mắt em.