Đăng bởi hongha83 vào 28/07/2015 21:39
Но, полно думою преступной,
Тамары сердце недоступно
Восторгам чистым. Перед ней
Весь мир одет угрюмой тенью;
И все ей в нем предлог мученью
И утра луч и мрак ночей.
Бывало, только ночи сонной
Прохлада землю обоймет,
Перед божественной иконой
Она в безумье упадет
И плачет; и в ночном молчанье
Ее тяжелое рыданье
Тревожит путника вниманье;
И мыслит он: «То горный дух
Прикованный в пещере стонет!»
И чуткий напрягая слух,
Коня измученного гонит.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Nhưng lòng buồn còn thiết gì thanh khí
Tình dở dang đâu mến cảnh trời mây
Trước mặt nàng cả trăm núi ngàn cây
Đều khoác tấm áo sồng đen đạm bạc
Tất cả đều là khổ hình, tuẫn nạn
Từ ánh trời cho đến bóng đêm đen
Đêm buông trên cây cỏ một màu huyền
Hơi núi lạnh thấm tận lòng đất ẩm
Ấy là lúc nàng quỳ và lẩm nhẩm
Một lời kinh trước tượng Chúa siêu phàm
Giữa đêm sâu nàng cất tiếng khóc than
Lời nức nở khiến rùng mình lữ khách:
"Hẳn Sơn thần bị Chúa trời quở trách
Nằm trong lòng hang đá, một mình rên"
Rồi vội vàng lữ khách vọt lên yên
Ngựa dẫu mệt cũng thúc lồng nước đại...