Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào 04/07/2008 02:23
Pe aceeaşi ulicioară
Bate luna în fereşti,
Numai tu de după gratii
Vecinic nu te mai iveşti!
Şi aceiaşi pomi în floare
Crengi întind peste zaplaz,
Numai zilele trecute
Nu le fac să fie azi.
Altul este al tău suflet,
Alţii ochii tăi acum,
Numai eu, rămas acelaşi,
Bat mereu acelaşi drum.
Ah, subţire şi gingaşă
Tu păşeai încet, încet,
Dulce îmi veneai în umbra
Tăinuitului boschet
Şi lăsându-te la pieptu-mi,
Nu ştiam ce-i pe pământ,
Ne spuneam atât de multe
Făr-a zice un cuvânt.
Sărutări erau răspunsul
La-ntrebări îndeosebi,
Şi de alte cele-n lume
N-aveai vreme să întrebi.
Şi în farmecul vieţii-mi
Nu ştiam că-i tot aceea
De te razimi de o umbră
Sau de crezi ce-a zis femeia.
Vântul tremură-n perdele
Astăzi ca şi alte dăţi,
Numai tu de după ele
Vecinic nu te mai arăţi!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Vẫn đường phố nhỏ xưa
Vẫn cửa đón trăng mờ
Chỉ riêng em thay đổi
Quên cả mối tình thơ
Vẫn rặng táo nở hoa
Xen bờ dậu quanh nhà
Chỉ riêng anh đã mất
Niềm hạnh phúc xa xưa
Lòng em đã đổi thay
Ánh mắt em khác trước
Anh vẫn mối tình ngây
Vẫn đường xưa mòn bước
Nhớ thân hình mảnh mai
Bước nhẹ tới vòm cây
Đôi ta trong bóng mát
Trao nhau mối tình say
Nhớ em sà vòng tay
Nhoà đi thế gian này
Không một lời trò chuyện
Ta vẫn hiểu nhau ngay
Nối lời em dịu dàng
Anh hôn em nồng nàn
Không còn thời gian rảnh
Để em hỏi miên man
Mê say, chẳng nhận ra
Đã trót quá thật thà
Anh dựa trên chiếc bóng
Quá tin lời đàn bà
Cánh rèm gió vẫn lay
Như khi xưa gần ai
Nhưng em không tới nữa
Một mình anh đợi hoài!