Thơ » Guyana » Martin Carter
Đăng bởi hongha83 vào 25/10/2018 10:13
Above green cane arrow
is blue skybeneath
green arrow
is brown earthdark
is the shroud of slavery
over the river
over the forest
over the field.
Aiel black is skin
Aie! red is heart
as round it looks
over the world
over the Forest
over the sun.
in the dark earth
in cold dark earth
time plants the seeds of anger
this is another world
but above is same blue sky
same sun
below is same deep heart of agony,
cane field is green dark green
green with life of its own
heart of slave is red deep red
red with life of its own.
day passes like long whip
over the back of slave
day is burning whip
biting the neck of slave.
but sun falls down like old man
beyond the dim line of the River
and white birds
come flying, flying, flapping at the wind
white birds like dreams come settling down.
night comes from down river
like thiefnight
comes from deep forest
in a boat of silence - dark is the shroud
the shroud of night
over the river
over the Forest
over the Field.
slave staggers and falls
face is on earth
drum is silent
silent like night
hollow like boat
between the tides of sorrow.
in the dark floor
in the cold dark earth
time plants the seeds of anger.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Trên những mũi tên xanh trên ruộng mía
Là bầu trời xanh lơ
Dưới những mũi tên xanh
là đất màu sẫm đỏ
Tối đen như vải liệm người, là đời nô lệ
bao phủ dòng sông
bao phủ núi rừng
bao phủ ruộng đồng
A! đen là màu da
A! đỏ là tim người
Vải liệm bao tròn
trên khắp thế gian
trên khắp núi rừng
Che lấp mặt trời
Trên mặt đất đen đây
mặt đất đen lạnh này
Thời gian đang gieo mầm phẫn nộ
Đây là thế giới khác xa
hưng bên trên vẫn trời xanh lá mạ
Cùng vầng thái dương đây
Bên dưới cùng đời thống khổ, đoạ đày
Ruộng mía xanh, xanh thẫm
Xanh vì bản chất mía xanh
Tim người nô lệ đỏ thắm
đỏ vì bản chất tim mình
Một ngày qua một lằn roi
in lên lưng người nô lệ
Một ngày qua một ngọn roi bằng lửa
cắn rách cổ người nô lệ
Mặt trời ngã xuống như ông lão
bên kia dòng sông đương mờ ảo
và kia một đàn cò
đập cánh tung bay trong gió
rồi đàn cò đậu xuống tựa giấc mơ
Đêm từ dòng sông bò lên
như một thằng ăn trộm
Đêm từ rừng sâu đi đến
trong chiếc thuyền lặng yên
Tối tăm là màu vải liệm
vải liệm của đêm đen
bao phủ dòng sông
bao phủ núi rừng
Người nô lệ lảo đảo rồi ngã gục
Mặt úp sấp trên mặt đất
Tiếng trống người nô lệ lặng yên
lặng yên như đêm đen
trống rỗng như chiếc thuyền
Giữa những khổ đau như thuỷ triều lên
Trên mặt đất đen đây
Mặt đất đen lạnh này
Thời gian đang gieo mầm phẫn nộ