Thơ » Nga » Mariya Petrovykh
Пожалейте пропавший ручей!
Он иссох, как душа иссыхает.
Не о нем ли средь душных ночей
Эта ива сухая вздыхает!
Здесь когда-то блестела вода,
Убегала безвольно, беспечно.
В жаркий полдень поила стада
И не знала, что жить ей не вечно,
И не знала, что где-то вдали
Неприметно иссякли истоки,
А дожди этим летом не шли,
Только зной распалялся жестокий.
Не пробиться далекой струе
Из заваленных наглухо скважин…
Только ива грустит о ручье,
Только мох на камнях еще влажен.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 30/04/2015 08:36
Xin hãy thương dòng suối nhỏ cạn khô!
Lay lắt giữa đôi bờ, như tâm hồn dần cằn cỗi.
Cây liễu nhỏ trong đêm hè oi bức
Buông những tiếng thở dài nhớ suối xưa!
Nước trong veo từng chảy lơ thơ
Theo ngày tháng vô lo, vô tư lự
Đàn gia súc trưa nào khát cháy uống no.
Suối có biết đâu tháng ngày không dài nữa
Bởi ngọn nguồn dần cạn chẳng nhận ra.
Suốt mùa hè không một hạt mưa
Và cái nóng chói chang thiêu đốt.
Tia nước từ nguồn không chảy nữa
Những lỗ khoan sâu đã bị lấp mất rồi…
Chỉ còn cây liễu buồn nhớ suối thôi
Và những tảng đá phủ rêu còn hơi ẩm.