Thơ » Trung Quốc » Thanh » Mao Kỳ Linh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/03/2019 21:02
打虎兒,
乃在汴梁之禹州,
禹州城外朱家樓。
小兒十一隨父耕,
深林有虎斑毛成。
飀飀黑風吹草根,
乘風攫人誰敢攖?
小兒不識虎,
疑是狐與狸。
陡然見虎銜父肢,
咆哮草際風來吹。
兒啼向風不得父,
把杙打虎截虎路。
三尺童子五尺杙,
憑空擊去著虎臆。
虎驚顧兒捨父逸,
深林風草皆無色。
禹州太守呼小兒,
予之以帛飽以糜。
予時在署識兒面,
披發跳擲真兒嬉。
問兒打虎虎何似?
舉手張牙作虎勢。
假虎隱幔恐小兒,
小兒驚避力不支。
當時見虎得無怖,
此事我亦昧其故。
禹州太守省得知,
是時小兒知有父。
男兒七尺縱復橫,
爭名攫利萬里行。
高堂存沒總不問,
那肯捨命戀所生?
我所思,打虎兒。
Đả hổ nhi,
Nãi tại Biện Lương chi Vũ Châu,
Vũ Châu thành ngoại Chu gia lâu.
Tiểu nhi thập nhất tuỳ phụ canh,
Thâm lâm hữu hổ ban mao thành.
Lưu lưu hắc phong xuy thảo căn,
Thừa phong quắc nhân thuỳ cảm anh?
Tiểu nhi bất thức hổ,
Nghi thị hồ dữ ly.
Đẩu nhiên kiến hổ hàm phụ chi,
Bào hao thảo tế phong lai xuy.
Nhi đề hướng phong bất đắc phụ,
Bả dặc đả hổ tiệt hổ lộ.
Tam xích đồng tử ngũ xích dặc,
Bằng không kích khứ trước hổ ức.
Hổ kinh cố nhi xả phụ dật,
Thâm lâm phong thảo giai vô sắc.
Vũ Châu thái thú hô tiểu nhi,
Dữ chi dĩ bạch bão dĩ mi.
Dư thời tại thự thức nhi diện,
Phi phát khiêu trịch chân nhi hy.
Vấn nhi đả hổ hổ hà tự?
Cử thủ trương nha tác hổ thế,
Giả hổ ẩn mạn khủng tiểu nhi.
Tiểu nhi kinh tỵ lực bất chi,
Đương thời kiến hổ đắc vô bố.
Thử sự ngã diệc muội kỳ cố,
Vũ Châu thái thú tỉnh đắc tri.
Thị thời tiểu nhi tri hữu phụ,
Nam nhi thất xích tung phục hoành.
Tranh danh quắc lợi vạn lý hành,
Cao đường tồn một tổng bất vấn.
Na khẳng xả mệnh luyến sở sinh?
Ngã sở tư, đả hổ nhi.
Chú bé đánh hổ
Ở Biện Lương, Vũ Châu
Họ Chu nhà ở ngoại thành
Bé mười một tuổi theo cha đi cày
Một con hổ vằn từ trong rừng chạy ra
Gió hiu hiu lướt trên ngọn cỏ
Lướt theo gió hổ vồ người ai dám chống lại
Bé không biết thế nào là hổ
Ngỡ là mèo, cáo
Vụt thấy hổ ngoạm đùi cha
Gầm vang trong gió trên cỏ rậm
Bé gào cha trong gió
Vác cọc đánh hổ chặn đường
Bé ba thước cọc dài năm thước
Đập loạn xạ, trúng vào ngực hổ
Hổ giật mình nhìn bé nhả cha bỏ chạy
Rừng sâu cỏ rậm đều nhoà
Quan thái thú Vũ Châu cho gọi bé
Cho bé lụa, cho bé ăn no
Ta bấy giờ ở quan thự nên biết mặt bé
Tóc bé buông xoà nhảy nhót đùa vui
Hỏi bé đánh hổ, hổ giống con nào?
Rồi giơ tay nhe răng làm thế hổ
Giả hổ nấp vào màn doạ bé
Bé sợ hãi, sức không chịu nổi
Lúc bấy giờ gặp hổ lại không sợ
Việc này ta không hiểu nổi
Quan thái thú Vũ Châu lại hiểu rõ ràng
Vì bấy giờ bé chỉ biết mỗi cha
Gã đàn ông bẩy thước đi khắp đó đây
Nơi muôn dặm tranh danh giật lợi
Cha mẹ mất còn chẳng ngó ngàng
Đâu có thể vì yêu người sinh ra mà bỏ mạng?
Ta suy nghĩ nhiều về chú bé đánh hổ.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 29/03/2019 21:02
Bé đánh hổ Biện Lương, Châu Vũ
Nhà ngoại thành dân hộ họ Chu
Tuổi lên mười một theo cha
Đi cày, rừng rậm hổ ra lông vằn
Gió thổi nhẹ mơn man ngọn cỏ
Ai dám ngăn khi hổ vồ người
Bé ngỡ mèo cáo mà thôi
Bỗng bé thấy hổ ngoạm đùi của cha
Hổ trên cỏ gầm to gió thổi
Bé gọi cha tiếng dội trên nương
Vác cọc đánh hổ chặn đường
Bé cao ba thước cọc trường những năm
Phang loạn xạ trúng luôn ngực hổ
Hổ sợ nhìn chạy nhả cha ra
Rừng sâu cỏ rậm đều nhoà
Nghe tin thái thú châu nhà gọi lên
Cho bé lụa cho ăn no đủ
Mặt ta nhìn bấy ở thự nha
Nhởn nhơ chạy nhảy tóc xoà
Hỏi bé đánh hổ, hổ như con nào?
Làm thế hổ tay cào mồm há
Doạ bé bằng hổ giả sau màn
Bé liền sợ tránh sang bên
Sao không sợ hổ xông lên bấy giờ
Việc này ta mơ hồ không rõ
Chỉ có quan thái thú hiểu ra
Bấy giờ bé chỉ biết cha
Việc này của bé làm ta nghĩ nhiều
Trai ngang dọc người cao bẩy thước
Vì lợi danh bỏ mặc mẹ cha
Kệ còn mất vạn dặm xa
Ai yêu người đã sinh ra quên mình?