(Viết tặng riêng Bình Nguyên Trang)

Nếu chị không là Bình Nguyên Trang
Thì hẳn Tháng Ba đã trôi đi nhẹ lắm
Nếu thơ chị là dòng sông bình lặng
Em đã không khóc day dứt trong lòng.

Đa cảm em ngã nhoài giữa khắc khoải mênh mông
Bão tố ngầm giữa câu thơ bình dị
Chị trót sinh ra thân gái làm thi sĩ
Em trót sinh ra đọc thơ chị - thấy mình.

Ta trót nặng lòng với năm tháng mong manh
Nên khóc mãi cho mùa hoa gạo cũ
Suốt một đời thao thức hoài không ngủ
Để thấy mình - đã - sống, phải không Trang?


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]