Thu lặng dần xa … lá đã nằm,
Hồn tàn lịm chết… nỗi hờn căm!
Tình Thu vẫn nặng… không người luyến?
Cỏ lá còn đầy… có kẻ thăm?
Tiếc nhớ Thu vàng… mầu ão não,
Cay hoài mắt đỏ… ánh đăm đăm!
Thu đi tê tái… tim sầu lẻ,
Một cõi hồn hoang… dưới bóng rằm.
Đông Giáp Ngọ 12.2014