Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Mạc Thiên Tích » Hà Tiên thập vịnh
Đăng bởi Vanachi vào 25/09/2008 05:31
天風迴繞凍雲高,
鎖鑰長江將氣豪。
一片樓船寒水月,
三更鼓角定波濤。
客仍竟夜鎖金甲,
人正干城擁錦袍。
武略深承英主眷,
日南境宇賴安牢。
Thiên phong hồi nhiễu đống vân cao,
Toả thược trường giang tương khí hào.
Nhất phiến lâu thuyền hàn thuỷ nguyệt,
Tam canh cổ giốc định ba đào.
Khách nhưng cánh dạ toả kim giáp,
Nhân chính can thành ủng cẩm bào.
Vũ lược thâm thừa anh chủ quyến,
Nhật Nam cảnh vũ lại an lao.
Gió trên trời cuốn mây lạnh lên cao,
Khí tượng của người tướng, khoá chặt ven sông dài.
Một bóng lâu thuyền dãi lạnh vùng trăng nước,
Canh ba, tiếng trống mõ yên định sóng nước.
Khách vẫn suốt đêm mặc áo giáp sắt,
Chính là người can thành, ủng hộ cho kẻ mặc áo gấm.
Đem vũ lược đến đáp lại lòng yêu nước của người anh chúa,
Bờ cõi của Nhật Nam nhờ đó mà được yên ổn vững bền.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gió cuốn trời cao mây lạnh tung,
Sông dài vây toả khí anh hùng.
Lâu thuyền dãi bóng trăng sương lạnh,
Trống mõ cầm canh sóng nước trong.
Kim giáp đã nhờ đêm chặt chẽ,
Cẩm bào cho được chốn thung dung.
Lược thao đem đáp tình minh chúa,
Nước Việt biên thuỳ vững núi sông.