Thơ » Việt Nam » Trần » Mạc Đĩnh Chi
Đăng bởi Vanachi vào 03/08/2008 07:44
自性本閒曠,
初不比碌碌。
斗米肯折腰,
解印寧辭祿。
扶疏五株柳,
冷澹一離菊。
寥寥千載後,
清名吾可服。
Tự tính bản nhàn khoáng,
Sơ bất tỷ lục lục.
Đẩu mễ khẳng chiết yêu,
Giải ấn ninh từ lộc.
Phù sơ ngũ chu liễu,
Lãnh đạm nhất ly cúc.
Liêu liêu thiên tải hậu,
Thanh danh ngô khả phục.
Bản tính vốn nhàn tản phóng khoáng,
Từ đầu đã không gần được kẻ a dua.
Há vì đấu gạo mà phải khom lưng,
Cởi dây ấn, đành từ quan mà về.
Lưa thưa năm khóm liễu,
Lạnh nhạt một giậu cúc.
Mịt mờ nghìn năm sau,
Thanh danh còn khiến ta khâm phục.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Nhàn khoáng ấy tính trời,
So đâu kẻ đua đòi.
Gãy lưng vì đấu gạo,
Treo ấn bỏ quan thôi.
Đạm bạc, cúc một giậu,
Lưa thưa, liễu dăm chồi.
Nghìn năm sau mờ mịt,
Danh tiếng cảm đến tôi.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 02/08/2008 07:45
Nhàn khoáng, chẳng a dua,
Tính trời vốn khác tục.
Vì thưng gạo gãy lưng,
Thà trả ấn từ lộc.
Thưa thớt dăm chồi liễu,
Lạnh lùng một giậu cúc.
Nghìn năm mờ mịt xa,
Danh tiếng khiến ta phục.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/12/2018 19:10
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 29/09/2019 18:24
Nhàn tản phong lưu ấy tính trời,
Từ xưa ta đã chẳng đua đòi.
Há vì đấu gạo mà luồn cúi,
Cởi ấn, từ quan về đấy thôi.
Thưa thớt cạnh nhà năm khóm liễu,
Lạnh tàn sân trước giậu vàng hoa.
Mịt mờ chốn ấy nghìn năm hậu,
Danh tiếng làm ta mãi phục người.
Gửi bởi 101 ngày 14/11/2022 11:15
Tính thong dong phóng khoáng,
Chẳng thích bọn a dua.
Chẳng đau lưng vì gạo,
Từ quan, ấn trả vua.
Chậu cúc vàng nhàn nhạt,
Lùm tre lục lưa thưa.
Nghìn năm sau mờ mịt,
Danh thơm, phục nhau chưa?