Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Luân Hoán » Về trời (1964)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 16/10/2021 16:33
bỗng dưng anh rớt xuống đài
như con én lạc ra ngoài mùa xuân
cho em đầy nỗi vui mừng
từ anh nối tóc cột từng vết thương
còn chi để lại đo lường
chiều sâu tình gái phố phường gửi lên
hay chừ anh đặt thêm tên
vũng buồn từng sớm từng đêm ngậm cười
dám đâu ngẩng mặt trông trời
“miệng hùm gan sứa” một đời anh thôi