Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Luân Hoán » Về trời (1964)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 16/10/2021 16:46
thương tiếc nhà văn Nhất Linh
phà hơi vào từng ngón tay
cho vừa đủ thổi tình bay giang hồ
vãi lòng lên ngọn nắng đào
cho thơ từng đoá nở vào hư không
tôi ngồi nhớ quẩn bông lông
nhớ con Bướm Trắng phiêu bồng năm xưa
nhớ Đôi Bạn một đêm mưa
ngồi bên nhau vẫn thấy thừa nhớ nhung
phượng hoàng chưa nở xa rừng
Dòng Sông Thanh Thuỷ bỗng dưng biệt nguồn
nhớ liền với mạch tiếc thương
nên buồn bất chợt, nên buồn bâng quơ
giải buồn đành tạm làm thơ
đi qua đi lại ngu ngơ đã đời
văn nhân về, đã về rồi
một vuông chiếu, một chỗ ngồi quạnh hiu
một đời thu hoạch bấy nhiêu
nằm trong mộ chữ thiu thiu trăm đời
ơ sao tôi lại nhớ người
nắng trưa tháng bảy bỗng lười chiêm bao