Đăng bởi tôn tiền tử vào 28/01/2021 23:03
Not I, you idiot, not self, but we, we—waves
of sky blue like
a critique of heaven: why
do you treasure your voice
when to be one thing
is to be next to nothing?
Why do you look up? To hear
an echo like the voice
of god? You are all the same to us,
solitary, standing above us, planning
your silly lives: you go
where you are sent, like all things,
where the wind plants you,
one or another of you forever
looking down and seeing some image
of water, and hearing what? Waves,
and over waves, birds singing.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 28/01/2021 23:03
Không phải tôi, bạn ngốc, không phải tôi, mà là chúng ta, chúng ta – những đợt sóng
của bầu trời xanh như
một lời phê bình về thiên đàng: tại sao
bạn trân trọng giọng nói của mình
khi là một thứ gì
lại gần như không là gì?
Tại sao bạn nhìn lên? Để nghe
một tiếng vang như giọng nói
của Thượng Đế? Đối với chúng tôi bạn cùng một thứ,
đơn độc, đứng trên chúng tôi, lập kế hoạch
cuộc sống ngớ ngẩn của bạn: bạn đi đến
nơi bạn được gửi đi, giống như tất cả mọi thứ,
nơi nào gió cắm bạn,
một trong các bạn mãi mãi
nhìn xuống và thấy một số hình ảnh
nước, và nghe thấy gì? Sóng,
và trên sóng, tiếng chim hót.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 30/11/2024 13:05
Không mình tôi, ngốc à
không tự ngã, mà là
Chúng Ta - Những Làn Sóng
với khung trời xanh pha
tựa như lời phê phán
gởi thiên đàng: Cớ gì
bạn ẩn đi tiếng nói
ai biết để mà chi
khi bạn là hình thể
đâu hay vô thể kề.
Bạn nhìn lên? Chỉ lắng
nghe âm vang đang rền
giọng thần linh đang vẳng
như mỗi người đang rên
mà cô đơn, đứng bật
lên bên trên chúng ta
định mình thành kẻ ngốc
cho vòng đời. Ối a:
Bạn đi vì ai đó
gởi bạn đi thế thôi
như là mọi thứ khác
gió gieo trồng bạn chơi
mà cứ thế muôn đời
ai cũng nhìn xuống nước
xem bóng hình đang trôi
và nghe gì? Ôi sóng
trên sóng tiếng chim trời.