Trong mỗi cuộc đời, có một đôi khoảnh khắc.
Trong mỗi cuộc đời, có một căn phòng ở đâu đó, cạnh biển hay trên những ngọn núi.

Trên bàn, một đĩa những trái mơ. Hạt mơ nằm trong chiếc gạt tàn trắng.

Giống như mọi ảnh hình, đây là các điều kiện của một thoả ước:
trên má người, ánh mặt trời run rẩy,
ngón tay tôi ấn vào đôi môi người.
Những bức tường trắng xanh; sơn bong nhẹ từ chiếc bàn giấy thấp.

Căn phòng đó vẫn phải hiện hữu, trên tầng bốn,
với ban công nhỏ trông ra đại dương.
Một căn phòng vuông màu trắng, tấm ra trên cùng bị kéo ngược lại quá mép giường.
Mọi thứ đã chẳng tan rã trở lại vào hư không, vào hiện thực.
Qua ô cửa mở, gió biển, mùi muối.

Tờ mờ sáng: một người đàn ông gọi một cậu bé từ dưới nước trở về.
Cậu bé ấy – bây giờ độ đôi mươi.

Phủ quanh khuôn mặt người, mái tóc ướt duềnh lên, màu nâu vàng vằn vện.
Vải muxơlin, lấp lánh bạc. Chiếc bình trĩu đầy những đoá mẫu đơn trắng.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
tửu tận tình do tại