Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận
1 người thích

Đăng bởi Vanachi vào 10/08/2007 15:53, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 02/12/2008 02:24

Marche française

Quand il arriva la saison
Des trahisons et des prisons

Quand les fontaines se troublèrent
Les larmes seules furent claires

On entendait des cris déments
Des boniments des reniements

Des hommes verts et de vautours
Vinrent obscurcir le jour

Ils nous dirent Vous aurez faim
Dans la main nous prirent le pain

Ils nous dirent Jetez vos livres
Un chien n'a que son maître à suivre

Ils nous dirent Vous aurez froid
Et mirent le pays en croix

Ils nous dirent Les yeux à terre
Il faut obéir et se taire

Ils nous dirent Tous à genoux
Les plus forts s'en iront chez nous

Ils ont jeté les uns aux bagnes
Pris les autres en Allemagne

Mais ils comptaient sans Pierre et Jean
La colère et les jeunes gens

Mais ils comptaient sans ceux qui prirent
Le parti de vivre ou mourir

Comme le vent dans les cheveux
Comme la flamme dans le feu

Croisés non pour une aventure
Une lointaine sépulture

Mais pour le pays envahi
Contre l'envahisseur haï

Chassons chassons nos nouveaux maîtres
Les pillards ls tueurs les traîtres

Le bon grain du mauvais se trie
Il faut mériter sa patrie

Chaque jardin chaque ruelle
Arrachés à des mains cruelles

Chaque silo chaque verger
Repris aux mains des étrangers

Chaque colline et chaque combe
Chaque demeure et chaque tombe

Chaque mare et ses alevins
Chaque noisette d'un ravin

Chaque mont chaque promontoire
Les prés sanglants de notre hitoire

Et le ciel immense et clément
Sans nuage et sans allemand

Il faut libérer ceux qu'on aime
Soi-même soi-même soi-même

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Tố Hữu

Giữa hồi phản phúc
Tối đen tù ngục

Suối đã đục dòng
Chỉ lệ còn trong.

Tai nghe những tiếng ré điên cuồng
Những lời tán tỉnh, lời quay quắt.

Giặc Xanh đến với lũ diều hâu
Che ánh mặt trời, đen mặt đất.

Chúng bảo ta: Rồi bay đói khát
Và giằng tay, cướp bát cơm ta.

Chúng bảo ta: Rồi bay chết rét
Và dân ta ăn tuyết nằm băng.

Chúng bảo ta: Phải quăng đốt sách
Chủ đi đâu, chó xích theo sau.

Chúng bảo ta: Cúi đầu tôi mọi
Phải phục tùng, không nói năng chi.

Chúng bảo ta: Tất cả phải quỳ
Những đứa khoẻ thì đi sang Đức.

Chúng bảo ta: Tên này vào ngục,
Những tên kia, tống cổ đi đày.

Nhưng chúng quên còn những người ngay
Lòng căm giận và bao người trẻ!

Nhưng chúng quên quyết tâm bao kẻ
Mất hay còn, một lẽ mà thôi!

Chúng ta như ào ào gió lốc
Chúng ta như lửa bốc trong lò

Phất cờ lên dành lại tự do
Không liều lĩnh, không hy sinh vô ích.

Chúng ta đi đánh quân thù địch
Chúng ta đi cứu nước non ta!

Đuổi đuổi đi những thằng chủ mới
Quân giặc cướp, giết người, quân phản bội

Phân rõ trắng đen, phân rõ chính tà
Phải xứng danh Tổ quốc chúng ta!

Phải giành lại từ tay gian ác
Từng trái đồi ngọn núi vườn hoa!

Phải giành lại từ tay quân giặc
Từng cửa nhà mồ mả ông cha!

Bao đồng cỏ ngàn xưa đẫm máu
Và cả trời hiền hậu bao la

Mây không vẩn, giặc không còn bóng
Tất tất cả kêu lên giải phóng!

Những gì ta yêu, phải cứu thoát ra
Tự mình ta, tự mình ta!


Dịch năm 1950.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Nguyên tác

Marche française

Quand il arriva la saison
Des trahisons et des prisons

Quand les fontaines se troublèrent
Les larmes seules furent claires

On entendait des cris déments
Des boniments des reniements

Des hommes verts et de vautours
Vinrent obscurcir le jour

Ils nous dirent Vous aurez faim
Dans la main nous prirent le pain

Ils nous dirent Jetez vos livres
Un chien n'a que son maître à suivre

Ils nous dirent Vous aurez froid
Et mirent le pays en croix

Ils nous dirent Les yeux à terre
Il faut obéir et se taire

Ils nous dirent Tous à genoux
Les plus forts s'en iront chez nous

Ils ont jeté les uns aux bagnes
Pris les autres en Allemagne

Mais ils comptaient sans Pierre et Jean
La colère et les jeunes gens

Mais ils comptaient sans ceux qui prirent
Le parti de vivre ou mourir

Comme le vent dans les cheveux
Comme la flamme dans le feu

Croisés non pour une aventure
Une lointaine sépulture

Mais pour le pays envahi
Contre l'envahisseur haï

Chassons chassons nos nouveaux maîtres
Les pillards ls tueurs les traîtres

Le bon grain du mauvais se trie
Il faut mériter sa patrie

Chaque jardin chaque ruelle
Arrachés à des mains cruelles

Chaque silo chaque verger
Repris aux mains des étrangers

Chaque colline et chaque combe
Chaque demeure et chaque tombe

Chaque mare et ses alevins
Chaque noisette d'un ravin

Chaque mont chaque promontoire
Les prés sanglants de notre hitoire

Et le ciel immense et clément
Sans nuage et sans allemand

Il faut libérer ceux qu'on aime
Soi-même soi-même soi-même

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời