Thơ » Bungary » Liliev Nicolai
Đăng bởi hongha83 vào 30/01/2024 08:23
Защо ми вдъхна тоя чуден дар,
пред всеки поглед сам да се разтварям,
като ненужна жертва да изграям
на любовта пред вечния олтар;
сърцето ми да бъде нежен съд
на цъфнали надежди и копнежи
и в своята самотност да бележи
измамите всред земния си път?
Защо ми даде тия светлини,
да ме обливат с острия си блясък
и да разкриват сънния захлас
на дните ми, отплиснали вълни,
събудени от делничния крясък
на земното, в което чезна аз?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tại sao lại phú bẩm cho ta cái khả năng kỳ diệu
Là có thể mở lòng ra trước mỗi ánh nhìn
Để rồi cháy như nạn nhân vô ích
Trước những bàn thờ vĩnh cửu của tình yêu
Sao lại muốn cho tim ta như một chiếc bình thanh tú
Trong đó nở hy vọng và ước muốn
Rồi trong nỗi quạnh hiu, trái tim lại một mình
Đếm những ảo ảnh trên đường sinh linh
Tại sao lại cho ta thật nhiều sáng láng
Để rồi vây ta ở giữa ánh khô khan nghiêm lặng
Ngày tháng của ta như những làn sóng trôi đi
Sự vật hàng ngày xao xác rầm rì
Ta lịm đi trong tháng ngày say đắm
Giữa những vật của dương trần đằm thắm