☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
55 bài thơ
Tạo ngày 04/08/2018 07:52 bởi
Vanachi Tập Thơ trắng (NXB Hội Nhà văn, 2017).
Lời tựa
Đọc Thơ trắng (Nhật Chiêu)
Người đàn bà hát thơ như mình là thơ, cắm hoa như mình là hoa.
Người đàn bà cất lên tiếng hát bằng làn da, hát ca bằng thân xác ngân nga, cười khóc mà La Mai Thi Gia.
Người đàn bà, gió trong tóc ngàn xưa phong ba, sóng trong ngực mà nghiêng thuyền lạ, sương trong mắt mà chiều nắng tà.
Người đàn bà làm thơ cho nàng thôi phôi pha, làm thơ cho nàng quên yêu ma.
Người đàn bà, giọt nước mắt còn lay bay phù sa, giọt sữa ấm còn đong đưa nụ hoa, dòng chữ trắng còn long lanh ngân hà.
Người đàn bà đem chăn gối làm sông làm núi, đem châu thổ nguyên sơ làm ngã ba, đem châu thân huyền bí làm nhà.
Người đàn bà thân thể từng đêm kinh thánh, ngàn năm réo rắt nhã ca.
Người đàn bà, ra đi từ đại dương con gái, xuống đêm đời làm giọt tình, làm giọt thơ pha.
Người đàn bà đường tơ bay trong đêm tối, trong âm vang của một nửa là…, và vẹn nguyên trong cõi ta bà.
Người đàn bà ném vào lửa những đêm dài tự vắng, trong nắng hồng từ đó bước chân ra
Tập Thơ trắng (NXB Hội Nhà văn, 2017).
Lời tựa
Đọc Thơ trắng (Nhật Chiêu)
Người đàn bà hát thơ như mình là thơ, cắm hoa như mình là hoa.
Người đàn bà cất lên tiếng hát bằng làn da, hát ca bằng thân xác ngân nga, cười khóc mà La Mai Thi Gia.
Người đàn bà, gió trong tóc ngàn xưa phong ba, sóng trong ngực mà nghiêng thuyền lạ, sương trong mắt mà chiều nắng tà.
Người đàn bà làm thơ cho nàng thôi phôi pha, làm thơ cho nàng quên yêu ma.
Người đàn bà, giọt nước mắt còn lay bay phù sa, giọt sữa ấm còn đong đưa nụ hoa, dòng chữ trắng còn long lanh ngân hà.
Người đàn bà đem chăn gối làm sông làm núi, đem châu thổ nguyên sơ làm ngã ba, đem châu thân huyền bí làm nhà.
Người đàn bà thân thể từng đêm kinh thánh, ngàn năm réo rắt nhã ca.
Người đàn bà, ra…