遠別離

遠別離,
古有皇英之二女,
乃在洞庭之南,瀟湘之浦。
海水直下萬里深,
誰人不言此離苦。
日慘慘兮雲冥冥,
猩猩啼煙兮鬼嘯雨。
我縱言之將何補,
皇穹竊恐不照餘之忠誠。
雲憑憑兮欲吼怒,
堯舜當之亦禪禹。
君失臣兮龍為魚,
權歸臣兮鼠變虎。
或言堯幽囚,舜野死,
九疑聯綿皆相似,
重瞳孤墳竟何是。
帝子泣兮綠雲間,
隨風波兮去無還。
慟哭兮遠望,
見蒼梧之深山。
蒼梧山崩湘水絕,
竹上之淚乃可滅。

 

Viễn biệt ly

Viễn biệt ly,
Cổ hữu Hoàng, Anh chi nhị nữ,
Nãi tại Động Đình chi nam, Tiêu Tương chi phố.
Hải thuỷ trực hạ vạn lý thâm,
Thuỳ nhân bất ngôn thử ly khổ.
Nhật thảm thảm hề vân minh minh,
Tinh tinh đề yên hề quỷ khiếu vũ.
Ngã túng ngôn chi tương hà bổ,
Hoàng khung thiết khủng bất chiếu dư chi trung thành.
Vân bằng bằng hề dục hống nộ,
Nghiêu Thuấn đương chi diệc thiện Vũ.
Quân thất thần hề long vi ngư,
Quyền quy thần hề thử biến hổ.
Hoặc ngôn Nghiêu U tù, Thuấn dã tử,
Cửu Nghi liên miên giai tương tự,
Trùng đồng cô phần cánh hà thị.
Đế tử khấp hề lục vân gian,
Tuỳ phong ba hề khứ vô hoàn.
Động khốc hề viễn vọng,
Kiến Thương Ngô chi thâm sơn.
Thương Ngô sơn băng Tương thuỷ tuyệt,
Trúc thượng chi lệ nãi khả diệt.

 

Dịch nghĩa

Chia tay dài lâu,
Xưa có hai người con gái Hoàng, Anh
Ở phía nam Động Đình, trên bến Tiêu Tương.
Nước biển thẳng xuống sâu vạn dặm,
Ai là người chẳng nói cuộc chia lìa này khổ.
Ngày rầu rĩ, tối tăm,
Vượn kêu trong khói sương, quỷ gào trong mưa.
Ta có nói quá cũng chẳng sao,
Chốn cung điện trộm sợ không soi sáng lòng trung thành của ta.
Sấm âm âm muốn gầm giận,
Nghêu Thuấn đang làm vua cũng nhường ngôi cho vua Vũ.
Vua mà mất bề tôi, rồng thành cá,
Quyền lực vào tay bề tôi, chuột biến thành hổ.
Hoặc nói vua Nghêu tù ở châu U, vua Thuấn chết ngoài đồng.
Chốn Cửu Nghi dằng dặc vẫn thế,
Gương mắt nhìn mộ lẻ đang ở đâu?
Vua ngồi khóc trong cõi mây,
Theo gió sáng không trở lại,
Khóc rống nhìn ra xa,
Thấy núi thẳm ở Thương Ngô.
Dù núi Thương Ngô sụt lở, nước sông Tương cạn khô,
Nước mắt trên trúc cũng khó mà mất được.


Đây là một bài nhạc phủ cựu đề.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngô Văn Phú

Chia tay dài,
Xưa Hoàng, Anh hai cô gái,
Ở bến Tiêu Tương, nam Động Đình,
Nước biển đổ xuống sâu dặm ngàn,
Ai người chẳng nói chia ly khổ.
Ngày mờ mịt (hề) tối tăm,
Quỷ khóc mưa (hề) tinh gào sương,
Ta nói quá ư, xin chớ giận,
Hoàng cung đâu rõ lòng trung thành!
Sấm âm ầm (hề) gầ giận dữ,
Nghêu Thuấn đang ngồi, Vũ được truyền.
Vua mất bề tôi, rồng hoá cá,
Quyền lớn, bề tôi chuột thành hổ.
Hoặc nói Thuấn chết, châu U, Nghêu ngồi tù
Chín ngờ liên miên lâu mới tỏ.
Mổ lẻ ở đâu, giương mắt tìm.
Vua cũng khóc (hề) trong mây xanh,
Sóng gió cuốn (hề) đi mất tăm.
Khóc lớn (hề) nhìn ra,
Núi Thương Ngô thăm thẳm.
Thương Ngô nước hết, sương thôi đọng,
Nước mắt còn hằn lên sử xanh.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Môn toả hoàng hôn,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lâm trung Phú

Xưa có Hoàng, Anh hai vị nữ
Ở tại phía nam Động Đình, nơi Tiêu Tương phố,
Nước biển đổ xuống vạn dặm sâu.
Ai người chẳng rằng biệt ly khổ
Ngày thăm thẳm hề mây âm u!
Vượn kêu sương khói hề mưa quỷ đổ
Ta quá lời ư? Thêm chi hở?
Hoàng cung ngại sợ chẳng sáng soi lòng trung thành.
Mây ầm ầm hề sắp phẩn nộ
Nghiêu Thuấn đang ngôi cũng nhường Vũ!
Vua mất tôi hề rồng thành cá,
Quyền vào tôi hề chuột hoá hổ!!
Rằng Nghiêu tù Châu U, Thuấn chết bụi,
Cửu Nghi mập mờ đều tương tự
Dõi nhìn mộ lẻ ở đâu hở?
Vua cũng khóc hề cõi xanh mây,
Theo sóng gió hề chẳng về đây.
Khóc rống hề vọng ngóng,
Thấy Thương Ngô núi non đầy!
Núi Thương Ngô tan, sông Tương kiệt,
Nước mắt trên trúc đâu thể diệt!!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Nói về cuộc chia ly vĩnh viễn
Vì ngày xưa tự vẫn Hoàng, Anh
Phía nam hồ rộng Động Đình
Bãi sông thuộc trấn Tiêu Tương bây giờ
Nước sông ra biển xa vạn dặm
Ai không truyền cuộc đậm chia ly
Trời sầu mây thảm âm u
Đười ươi kêu hú, quỷ ma khóc gào
Lời phù phiếm ta nào thêm thắt
Trộm nghĩ vua không biết lòng trung
Sấm rền giận dữ ầm ầm
Nghiêu truyền Thuấn, Thuấn truyền trao Vũ quyền
Vua hết quyền tựa rồng làm cá
Bầy tôi như chuột hoá cọp beo
Lời đồn Nghiêu bị tù treo
Thuấn thì bỏ xác đèo heo núi rừng
Núi Cửu Nghi trùng trùng điệp điệp
Mộ vua Nghiêu đơn độc nơi đâu?
Hai con vua khóc thảm sầu
Sông đầy sóng gió xác đâu không về
Gào khóc hề nhìn xa thăm thẳm
Thấy núi xưa sầu thảm Thương Ngô
Cạn sông Tương, sụt Thương Ngô
Nhưng hình nước mắt da tre còn hoài.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời