Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Lý Bạch
Đăng bởi Diệp Y Như vào 04/08/2011 09:19
獨漉水中泥,
水濁不見月。
不見月尚可,
水深行人沒。
越鳥從南來,
胡鷹亦北渡。
我欲彎弓向天射,
惜其中道失歸路。
落葉別樹,
飄零隨風。
客無所託,
悲與此同。
羅幃舒卷,
似有人開。
明月直入,
無心可猜。
雄劍掛壁,
時時龍鳴。
不斷犀象,
繡澀苔生。
國恥未雪,
何由成名。
神鷹夢澤,
不顧鴟鳶。
為君一擊,
鵬摶九天。
Độc lộc thuỷ trung nê,
Thuỷ trọc bất kiến nguyệt.
Bất kiến nguyệt thượng khả,
Thuỷ thâm hành nhân một.
Việt điểu tòng nam lai,
Hồ ưng diệc bắc độ.
Ngã dục loan cung hướng thiên xạ,
Tích kỳ trung đạo thất quy lộ.
Lạc diệp biệt thụ,
Phiêu linh tuỳ phong.
Khách vô sở thác,
Bi dữ thử đồng.
La vi thư quyển,
Tự hữu nhân khai.
Minh nguyệt trực nhập,
Vô tâm khả sai.
Hùng kiếm quải bích,
Thì thì long minh.
Bất đoạn tê tượng,
Tú sáp đài sinh.
Quốc sỉ vị tuyết,
Hà do thành danh.
Thần ưng mộng trạch,
Bất cố si diên.
Vi quân nhất kích,
Bằng đoàn cửu thiên.
Nước luồn vào trong bùn,
Nước đục không thấy trăng,
Không thấy trăng cũng chẳng sao,
Nhưng nước sâu thì người đi qua chìm.
Chim Việt từ phương nam bay tới,
Chim ưng người Hồ cũng từ phía bắc qua.
Ta muốn giương cung lên trời bắn,
Tiếc rằng đường giữa mất lối về.
Lá rụng lìa cành,
Héo bay theo gió.
Khách không thể gửi gắm,
Những đồng cảm xót thương.
Màn the đã cuốn,
Tựa như có người tới.
Trăng sáng soi vào,
Vô tâm trăng tỏ.
Kiếm hùng treo vách,
Chốc chốc rồng kêu.
Không chém được voi,
Tê giác, kiếm rỉ sét rêu phong.
Nhục nước chưa rửa,
Sao mà thành danh được.
Chim ưng thần mơ đầm lớn,
Đâu đoái hoài đến cú diều.
Vì anh một lần đi đánh,
Trói chim bằng chín tầng trời.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 04/08/2011 09:19
Nước thấm hoà với bùn thanh,
Đục ngầu chẳng thấy trăng thanh chiếu vào.
Không thấy trăng cũng chẳng sao,
Người đi qua gặp nước sâu dễ chìm.
Chim Việt đến tự phương Nam,
Chim ưng về Bắc tìm sang đất Hồ.
Cung giương lăm bắn thừa cơ,
Lại e đường chính khôn dò lối ra.
Lìa cành lá rụng la đà,
Héo bay theo gió phương xa chạnh buồn.
Khách xa đâu tỏ nguồn cơn,
Cảnh buồn người cũng như vương lấy sầu.
Màn the cuốn, người đấy sao!
Vô tâm nên chẳng đoái màu sáng trăng.
Kiếm treo nơi vách lưng chừng,
Đôi khi như có tiếng rồng réo kêu.
Voi, tê chẳng chém nổi nào,
Để lâu sét rỉ, lên rêu xanh rờn.
Nhục nước khi chưa rửa xong,
Thanh danh ai kẻ nỡ lòng ham mơ.
Ưng thần tìm đến vùng hồ,
Cú diều thôi đã bao giờ ngoái trông.
Vì anh một trận oai phong,
Trói chim bằng tít thinh không chín tầng.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 28/06/2017 08:30
Nước luồn vào trong bùn
Nước đục trăng chẳng hiện
Không thấy trăng chẳng cần
Nước sâu người chìm lĩm
Phương nam chim Việt qua
Phương bắc chim Hồ đến
Ta muốn giương cung lên trời bắn
Tiếc thay đã lạc lối đi về
Lá rụng lìa cành
Phiêu linh theo gió
Khách không thấu tỏ
Nỗi niềm cảm thương
Màn the cuốn lại
Hình như có người
Ánh trăng vằng vặc
Vô tình chiếu soi
Kiếm hùng treo vách
Rồng hú vang trời
Voi tê không chém
Kiếm rỉ xanh rêu
Nhục nước chưa rửa
Vinh gì danh đeo
Chim thần mơ biển
Sá chi cú diều
Đã quyết một lần ra chiến trận
Chim bằng trời thẳm buộc gông đeo