釵頭鳳

紅酥手,
黃滕酒,
滿城春色宮牆柳。
東風惡,
歡情薄。
一懷愁緒,
幾年離索!
錯!錯!錯!

春如舊,
人空瘦,
淚痕紅浥鮫綃透。
桃花落,
閒池閣。
山盟雖在,
錦書難托。
莫!莫!莫!

 

Thoa đầu phụng

Hồng tô thủ,
Hoàng đằng tửu,
Mãn thành xuân sắc cung tường liễu.
Đông phong ác,
Hoan tình bạc.
Nhất hoài sầu tự,
Kỷ niên ly tác!
Thác! Thác! Thác!

Xuân như cựu,
Nhân không sấu,
Lệ ngân hồng ấp giao tiêu thấu.
Đào hoa lạc,
Nhàn trì các.
Sơn minh tuy tại,
Cẩm thư nan thác.
Mạc! Mạc! Mạc!

 

Dịch nghĩa

Bàn tay mềm như bánh hồng tô,
Rượu hoàng đằng thơm ngon,
Sắc xuân khắp trong thành, liễu giam trong tường cung thành.
Gió đông tàn ác,
Tình người mong manh vui được thoáng chốc.
Một mối tình sầu,
Mấy năm chia lìa nhau.
Sai rồi! Sai rồi! Sai rồi!

Xuân vẫn như xưa,
Chỉ có người là đã gầy héo,
Ngấn nước mắt thấm vào khăn tơ hồng.
Đào hoa rơi rụng,
Đài gác, ao hồ lặng lẽ tịch mịch.
Lời thề non dù vẫn còn,
Mà bức thư gấm khó gửi đi.
Đừng! Đừng! Đừng!


Bài từ Thoa đầu phụng được Lục Du sáng tác trong một hoàn cảnh đặc biệt: ban đầu Lục Du lấy người em họ (con cậu) là Đường Uyển, hai người rất tâm đầu ý hợp, nhưng thân mẫu của Lục Du lại không ưa Đường Uyển, lại nghe thêm những lời gièm pha nên bà buộc hai người phải ly hôn. Về sau, Lục Du lấy Vương thị, Đường Uyển cũng tái giá, lấy Triệu Sĩ Trình. Mấy năm sau, vào mùa xuân, hai người tình cờ cùng đi chơi vườn Thẩm, ngẫu nhiên gặp nhau. Đường Uyển lấy tình anh em họ, gửi rượu và dã vị mời Lục Du. Lục Du vô cùng thương cảm, vung bút đề lên bức tường trong vườn Thẩm bài Thoa đầu phụng này. Đường Uyển sau khi đọc được bài này trong lòng rất đau khổ, làm một bài từ cũng theo điệu Thoa đầu phụng hoạ lại. Sau đó nàng đau buồn, lâm trọng bệnh mà qua đời.

Xem thêm bài Thoa đầu phụng của tác giả Đường Uyển.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đông A

Nâng vang đỏ,
Hoàng đằng đó
Khắp thành rờn liễu màu xuân tỏ
Gió đông ác,
Tình yêu bạc
Nỗi lòng buồn bã,
Tháng năm tan tác
Thác! Thác! Thác!

Xuân như cũ,
Người vò võ
Lệ hoen hồng sợ tơ treo rõ
Hoa đào lạc,
Ao ngăn cách
Trăng thề còn đó,
Lá thư khôn bạch
Mạc! Mạc! Mạc!

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Tay xinh gửi rượu hoàng đằng,
Đầy thành xuân sắc, bền tường liễu xanh.
Gió đông ác nghiệt đã đành,
Ai hay bạc cả ân tình vì đâu.
Lòng riêng đeo nặng mối sầu,
Bao năm xa cách đơn cô một mình.
Sai! Sai! Sai! Xót xa tình.
Người ơi, gầy võ dáng hình vì xuân
Lụa hồng thấm ngấn lệ hoen,
Hoa đào rơi rụng lầu xuân vắng người.
Minh sơn thệ hải bao lời,
Mà phong thư gấm gởi người được đâu.
Thôi đừng phiền lụy chi nhau.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Xuân Tảo

Tay trắng muốt,
Rượu vàng rót,
Cây liễu cung sân xuân cách bức.
Gió đông dữ,
Tình thắm lỡ.
Một mối tơ sầu,
Bao năm tan vỡ.
Dở! Dở! Dở!

Xuân như trước,
Người gầy rạc,
Ngấn lệ đỏ ngầu khăn lụa ướt.
Hoa đào rữa,
Lầu gác trở.
Non thề còn kia,
Tờ hoa khôn ngỏ.
Chớ! Chớ! Chớ!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
25.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn phước Hậu

Tay trăng hồng
Rót rượu vàng trong
Khắp thành xuân sắc
liễu tường cung son

Gió đông mãnh liệt
Tình yêu nghiêt ngã
Một lòng buồn bã
Bao năm ly biệt
Hết ! Hết ! Hết !

Xuân vẫn như cũ
Người sầu ủ rủ
Ngấn lệ hần nét tơ
Rơi rớt hoa đào
Gác lặng bên ao
Lờì thề non còn đó
Thơ gấm khó tỏ tường.

Đừng! Đừng! Đừng!

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Yến Lan

Tay hồng bày khay rượu,
Thành ngập màu xuân, xanh xác liễu.
Gió xuân nghiệt, hoa tình biệt,
Mối sầu lịu địu,
Chịu, chịu, chịu.

Xuân này như xuân trước,
Người chẳng khác
Mà để khăn hồng ai lệ ướt.
Đào rơi rớt
Ao, lầu khắp.
Thề non còn đó
Lời vàng nghẹn tắt,
Mặc, mặc, mặc.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
tửu tận tình do tại
15.00
Trả lời