Thơ » Trung Quốc » Nam Tống, Kim » Lục Du » Từ
一竿風月,
一蓑煙雨,
家在釣臺西住。
賣魚生怕近城門,
況肯到紅塵深處。
潮生理櫂,
潮平繫纜,
潮落浩歌歸去。
時人錯把比嚴光,
我自是無名漁父。
Nhất can phong nguyệt,
Nhất thoa yên vũ,
Gia tại điếu đài tây trú.
Mại ngư sinh phạ cận thành môn,
Huống khẳng đáo hồng trần thâm xứ.
Triều sinh lý trạo,
Triều bình hệ lãm,
Triều lạc hạo ca quy khứ.
Thời nhân thác bả tỷ Nghiêm Quang,
Ngã tự thị vô danh ngư phủ.
Một cần câu trăng gió,
Một áo tơi khói mưa,
Trú tại phía tây đài câu.
Bán cá nhưng sợ lại gần thành,
Huống gì đến chốn trần ai đầy bụi.
Triều lên sửa mái chèo,
Triều bằng cho thuyền neo,
Triều xuống ca lớn quay về.
Người đời nay đều lầm sánh ta với Nghiêm Quang,
Nhưng ta chỉ là lão chài vô danh mà thôi.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 02/02/2008 07:44
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 15/12/2015 09:02
Một cần phong nguyệt,
Áo tơi mây khói,
Nhà ở xóm tây chài lưới.
Bán cá còn sợ tới bên thành,
Nói gì nơi phồn hoa đầy bụi.
Triều lên sửa mái,
Triều bình thuyền buộc,
Triều xuống hát ngao rong ruổi.
Người nay lầm sánh với Nghiêm Quang,
Ta, ngư phủ không tên không tuổi.
Gửi bởi Nguyễn phước Hậu ngày 13/03/2008 04:17
Trăng gió một cần
Khói mưa một áo
Phía tây xóm chài nương náo
Sống đời bán cá gần thành
Ngậm ngùi chân đến cõi trần bụi bay.
Triều lên sửa chèo
Triều bình thuyền neo
Triều ròng lui, hát vắt vẻo
Sánh Nghiêm Quang, cất chén cay
Ta đây chính thực lão chài không tên.
Gửi bởi phuhoang4142 ngày 21/10/2011 19:54
Một cần trăng gió
Áo tơi mưa khói
Nhà ở Đài Câu một chái
Cá đem bán sợ đến gần thành
Huống tận chốn bụi trần thêm ngại !!
Triều lên sửa mái
Triều bình neo đậu
Triều xuống nghêu ngao về lại
Lúc nên nâng chén sánh Nghiêm Quang
Ta biết ta ông chài thư thái !!
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/09/2014 03:25
Một cần trăng gió
Một áo tơi mành
Xóm chài là chốn mưu sinh
Bán cá xa cửa thành khỏi sợ
Chứ cần chi bụi bặm tranh giành
Nước lên thì chèo
Nước yên thì đậu
Nước xuống ca trở lều gianh
Ai bảo tựa Nghiêm Quang đấy hở
Ta chỉ là lưới cá vô danh
Gửi bởi Vanachi ngày 15/12/2015 08:59
Một cần phong nguyệt,
Một tơi mưa khói,
Nhà ở Điếu Đài bên lối.
Ngại lòng đem cá bán bên thành,
Huống đến chốn hồng trần ngập bụi?
Nước lên sửa mái,
Nước yên neo buộc,
Nước rút hát vang rời khỏi.
Người đời lầm sánh với Nghiêm Quang,
Ta thực lão chài không tên tuổi.