Thơ » Trung Quốc » Cận đại » Lỗ Tấn
曾經秋肅臨天下,
敢遣春溫上筆端?
塵海蒼茫沈百感,
金風蕭瑟走千官。
老歸大澤菰蒲盡,
夢墜空雲齒髮寒。
竦聽荒雞偏闃寂,
起看星斗正闌幹。
Tằng kinh thu túc lâm thiên hạ,
Cảm khiển xuân ôn thượng bút đoan?
Trần hải thương mang trầm bách cảm,
Kim phong tiêu sắt tẩu thiên quan.
Lão quy đại trạch cô bồ tận,
Mộng truỵ không vân xỉ phát hàn.
Tủng thính hoang kê thiên khuých tịch,
Khởi khan tinh Đẩu chính lan can.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 07/06/2008 03:07
Từng kinh thu lạnh buốt giang san
Dám để hơi xuân ngọn bút tràn
Ngàn nỗi tiêu tan chìm biển bụi
Trăm quan rút chạy, gió thu vàng
Đi về bến cũ tàn lau cói
Mộng rớt trời mây lạnh tóc răng
Nghe tiếng gà hoang mà im ắng
Dậy xem, Bắc Đẩu đã nằm ngang