Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Lạc Phu
膝盖有些些
不像痛的
痛
在黄土上跪下时
我试着伸腕
握你蓟草般的手
刚下过一场小而
我为你
运来一整条河的水
流自
我积雪初融的眼睛
我跪着。偷觑
一株狗尾草绕过坟地
跑了一大圈
又回到我搁置额头的土
我一把连根拔起
须须上还留有
你微温的鼻息
Đầu gối có phần
Đau
mà không giống đau
Khi quỳ xuống trên đất màu vàng
Con muốn vươn cánh tay
Ôm lấy tay mẹ như cỏ kế
Vừa một lát
Con đem đến cho mẹ
Nước của cả một dòng sông
Chảy ra từ
Con mắt tích đầy tuyết mới tan
Con quỳ xuống. Trộm nhìn
Một cây cỏ đuôi chó vòng quanh mộ
Chạy một vòng lớn
Lại quay về chỗ đất con cúi lạy
Con nhổ bật cả gốc
Những sợi cỏ nhỏ vẫn còn lưu lại
Hơi thở mẹ còn ấm.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 12/07/2024 04:21
Hình như đầu gối
Như đau
Khi con quỳ trên đất vàng nâu
Con muốn vươn tay
Ôm tay mẹ như ôm chùm cỏ kế
Mới thoảng qua
Con đem đến đây cho mẹ
Nước một dòng sông bao la
Chảy ra từ
Đôi mắt lệ tan từ tuyết
Con quỳ xuống. Chợt nhìn
Một cây cỏ đuôi chồn vòng quanh mộ
Chạy một vòng dài
Lại quay về chỗ con cúi lạy
Con nhổ bật gốc rồi
Những sợi nhỏ vần còn lưu lại
Hơi thở mẹ ấm nguyên.