Hình như đầu gối
Như đau
Khi con quỳ trên đất vàng nâu
Con muốn vươn tay
Ôm tay mẹ như ôm chùm cỏ kế
Mới thoảng qua
Con đem đến đây cho mẹ
Nước một dòng sông bao la
Chảy ra từ
Đôi mắt lệ tan từ tuyết

Con quỳ xuống. Chợt nhìn
Một cây cỏ đuôi chồn vòng quanh mộ
Chạy một vòng dài
Lại quay về chỗ con cúi lạy
Con nhổ bật gốc rồi
Những sợi nhỏ vần còn lưu lại

Hơi thở mẹ ấm nguyên.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)