Ngủ ngon đi anh nhé
Cho vết thương mau lành
Lán quân y nằm dưới cây xanh
Em ngồi trông anh trong giấc ngủ
Bữa qua trong đạn lửa
Pháo anh bắn rụng máy bay thù
Bóng anh lồng lộng trời thu
Đất thôn em dưỡng xanh cát trắng
Cùng đánh giặc có tay em tiếp đạn
Bị thương ba lần em mới ngất đi
Đôi vai bé nhỏ em cõng anh về
Lưng áo em máu anh ướt đẫm
Đường xa có nặng khôn kể lòng em thương xót anh
Dưới bóng cây xanh ngực anh còn băng trắng đó
Vết thương đỡ đau da anh đã ngủ
Em ở bên anh giữa giấc lành
Ngoài kia hoa lý hoa chanh dập ánh nắng
Gió biển xa đưa mùi muối mặn
Đỡ đau nhiều chưa anh
Da hãy còn xanh
Anh ngủ hồn nhiên như tuổi nhỏ
Vầng trán thanh xuân trong sáng quá
Còn mơ bắn rụng quân thù
Ngoài sông thấp thoáng bóng đò
Buồm căng gió về xuôi hay ngược
Con chim say mùa thu trong tiếng hót
Em muốn làm gió thổi trên làn tóc anh
Em muốn ru anh như trời xanh ru lúa thắm
Em muốn hồn em thành nhịp võng
Đưa anh như sóng biển
Ngủ ngon đi anh
Cho vết thương mau lành
Rồi mailại vào đánh giặc
Tên anh là chi em chẳng biết
Quê anh ở đâu em không hay
Phải quê anh có đồi sim chín đầy
Hay bờ suối trăng sao vàng đáy nước
Quê em cũng đẹp như quê anh
Dòng sông đưa đò xuôi đò ngược
Con cá biển chiều hè ngời vẫy bạc
Cồn cát thơm nồng, ôm ước chân
Từ bữa máy bay Mỹ phá
Bắn vào xuồng ghe lưới cá
Từ đâu anh về quê em
Nắng mưa cùng pháo thức với sao đêm
Núi cao biển sâu lòng ta thù giặc
Trời rộng sông dài
Tình ta yêu nước


Nội dung bài thơ chép theo lời ngâm của NSND Trần Thị Tuyết trên chương trình Tiếng thơ của Đài Tiếng nói Việt Nam.