Ở nơi ấy có một đồi mua tím
Có con đường đất mịn mát chân đi
Ở nơi ấy có một rừng bưởi chín
Có người em bé nhỏ ngóng ta về.

Tia nắng hạ sáng bừng trên lá cọ
Chim chào mào ăn hạt dẻ mùa thu
Rơm khô ủ những quả hồng chín đỏ
Ngọn gió chiều, hoa sở trắng như mưa.

Ở nơi ấy, suối thành sông mùa lũ
Xuyên qua rừng, ngập ướt cả bờ lau
Đèn nhựa trám tinh mơ em nhóm lửa
Sương mịt mù trước cửa, thấy em đâu.

Gương mặt ấy, nụ cười bên lửa thắm
Quả doi rừng trong nón để phần nhau
Ở nơi ấy vị măng vầu chẳng đắng
Củ sắn lùi ống nứa vẫn thơm lâu.

Hoa chẳng sớm và trái không quá muộn
Xuân không nhanh và đông chẳng kéo dài
Mỗi khóm lá một hương rừng bí mật
Nắng dong vàng thung lũng tiếng ong bay.

            *

Tôi đã đi bao đường xa tít tắp
Bao mùa đông mùa hạ đã trôi qua
Bao cửa bể, xóm thôn, thành phố rộng
Một vùng quê nơi ấy ngỡ phai nhoà.

Nếu em biết những gì tôi đã sống
Những buồn vui tôi đã có trong đời
Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi ven đồi?

Người ta bảo: cả em giờ cũng khác
Đã con bồng, con dắt, nhớ chi tôi...
Có sao đâu: trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời.

Nếu em biết rằng tôi, tôi vẫn nhớ
Vẫn là con suối lũ của rừng xưa
Con tu hú dưới lùm hoa chuối đỏ
Ngọn lửa hồng em ủ giữa chiều mưa?

Vẫn nguyên vẹn những hoa rừng thơ dại
Đã dạy tôi biết chia ngọt sẻ bùi
Vầng trăng lớn mọc lên từ phía ấy
Ngọn gió rừng vẫn thổi giữa hồn tôi.


4-1980

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Cảm nghĩ !

Xin cám ơn Anh !
''Nơi ấy'' trong thơ Anh là một hoài niệm đẹp, một cách giải thích logic mà ngọt ngào về quá khứ- hiện tại- tương lai.
Đến bao giờ, giữa bề bộn, hối hả của sự phát triển tốc độ cao của xã hội, nền văn thơ đương đại mới lại thấy những bài thơ tình tuyệt vời đến vậy!

55.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Cảm nghĩ

không bếp lửa hồng, không sương sớm, không còn em ...

14.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Một giấc mơ ngọt ngào đã xa...

Mình là dân sinh ra và một phần tuổi thơ gắn bó với vùng cao Tây bắc. Vì thế, khi đọc bài thơ này, dù bây giờ đã sống 30 năm ở thành phố lớn nhất của cả nước, mình vẫn như được thấy lại những hình ảnh thân thuộc ngày nào của một thời thơ ấu ở vùng cao với những cơn mưa rừng, những củ sắn lùi, những đồi mua tím, những bờ lau ướt và những buổi sáng mịt mờ sương...
Thể thơ và tứ thơ đều tuyệt vời ! Mình tin rằng sẽ có rất nhiều người, khi đọc bài thơ này, giữa những bon chen, toan tính của cuộc sống ngày hôm nay, chắc hẳn sẽ có lúc chợt bồi hồi nhớ lại những "buổi cùng em kiếm củi ven đồi" ngày xưa, như nhớ về những giấc mơ ngọt ngào của một thời đã xa và không bao giờ có thể còn mong tìm lại !
Thật tiếc là chẳng thể nào gửi lời cảm ơn đến nhà thơ được nữa !

44.75
Trả lời
Ảnh đại diện

Nhớ...

Vừa đọc lại bài thơ vừa nghe ngâm thơ, chợt thấy luyến tiếc những ngày xưa...Luyến tiếc những điều đã đi qua không bao giờ trở lại của tuổi thơ...
"Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm..."


pxdong86
12.00
Trả lời