Thơ » Trung Quốc » Sơ Đường » Lưu Hy Di
洛陽城東桃李花,
飛來飛去落誰家?
洛陽女兒好顏色,
行逢落花長歎息。
今年花落顏色改,
明年花開復誰在。
已見松柏摧為薪,
更聞桑田變成海。
古人無復洛城東,
今人還對落花風。
年年歲歲花相似,
歲歲年年人不同。
寄言全盛紅顏子,
應憐半死白頭翁。
此翁白頭真可憐,
伊昔紅顏美少年。
公子王孫芳樹下,
清歌妙舞落花前。
光祿池臺開錦繡,
將軍樓閣畫神仙。
一朝臥病無相識,
三春行樂在誰邊。
宛轉蛾眉能幾時,
須臾鶴發亂如絲。
但看古來歌舞地,
惟有黃昏鳥雀飛。
Lạc Dương thành đông đào lý hoa,
Phi lai phi khứ lạc thuỳ gia?
Lạc Dương nữ nhi hảo nhan sắc,
Hành phùng lạc hoa trường thán tức.
Kim niên hoa lạc nhan sắc cải,
Minh niên hoa khai phục thuỳ tại.
Dĩ kiến tùng bách tồi vi tân,
Cánh văn tang điền biến thành hải.
Cổ nhân vô phục Lạc thành đông,
Kim nhân hoàn đối lạc hoa phong.
Niên niên tuế tuế hoa tương tự,
Tuế tuế niên niên nhân bất đồng.
Ký ngôn toàn thịnh hồng nhan tử,
Ưng liên bán tử bạch đầu ông.
Thử ông bạch đầu chân khả liên,
Y tích hồng nhan mỹ thiếu niên.
Công tử vương tôn phương thụ hạ,
Thanh ca diệu vũ lạc hoa tiền.
Quang lộc trì đài khai cẩm tú,
Tướng quân lâu các hoạ thần tiên.
Nhất triêu ngoạ bệnh vô tương thức,
Tam xuân hành lạc tại thuỳ biên.
Uyển chuyển nga mi năng kỷ thì,
Tu du hạc phát loạn như ti.
Đãn khán cổ lai ca vũ địa,
Duy hữu hoàng hôn điểu tước phi.
Đông thành Lạc Dương hoa đào hoa mận nở
Bay qua bay lại, rơi xuống nhà ai
Con gái Lạc Dương thật xinh đẹp
Đi đường thấy hoa rụng, than thở khôn nguôi
Năm nay hoa rụng, nhan sắc đổi
Sang năm hoa nở, người ở nơi đâu
Chỉ thấy tùng bách nát thành củi khô
Lại nghe ruộng dâu hoá thành biển cả
Cổ nhân không về lại phía đông Lạc thành
Người nay vẫn đứng trước ngọn gió thổi hoa rơi
Năm qua năm lại, hoa vẫn thế
Năm đến năm đi, người đâu còn như xưa
Gửi đến người má hồng tươi thắm mấy lời
Hãy xót thương ông già đầu bạc sắp chết này
Ông già đầu bạc ấy thực đáng thương
Xưa kia cũng là một trang thiếu niên tuấn tú
Cũng là hạng công tử vương tôn dưới cây thơm
Giọng hát thanh, điệu múa đẹp trước cảnh hoa rụng
Ao đài của quan quang lộc đẹp như gấm vóc
Lầu gác của bậc tướng quân đầy hình vẽ thần tiên
Một sớm mắc bệnh nằm đó, không ai biết
Những ngày xuân hành lạc giờ ở đâu
Mày ngài mềm mại biết được bao lâu
Tóc hạc bỗng chốc rối như tơ
Nhìn nơi ca vũ xưa nay
Giờ chỉ còn bóng sẻ bay dưới hoàng hôn
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 29/11/2016 22:47
Hoa đào hoa lý Lạc Dương
Chao theo cánh gió rơi vườn nhà ai
Nhìn hoa rơi bỗng thở dài
Cấm cung khuê nữ tiếc hoài tuổi xuân
Hoa rơi sắc cũng nhạt dần
Sang năm hoa rụng ai còn nhớ ta?
Nương dâu nay hoá biển hồ
Bách tùng rồi cũng củi khô sau vườn
Người xưa đã bỏ thành đông
Những người mới đến ngồi nhìn hoa rơi
Năm năm hoa vẫn thế thôi
Mà người mới cũ đổi dời khác xưa
Hỡi cô thiếu nữ mộng mơ
Thương dùm ông lão bạc phơ mái đầu
Nét khôi ngô có còn đâu
Tóc xanh nay đã bạc mầu thảm thương
Dưới tàn cây các vương tôn
Múa ca rộn rã trước màn hoa rơi
Lầu thơ lóng lánh hồ soi
Tướng quân ngồi vẽ trên đài thần tiên
Mai kia ngã bệnh nằm yên
Chẳng còn ai biết đến mình là ai
Nào người từng đã chung vui
Ba mùa xuân cũ.. nay đời lãng quên
Nét duyên bền được bao niên?
Rồi ra tóc bạc rối liền đấy thôi
Những nơi rộn rịp đông vui
Chiều về chỉ thấy chim bay từng đàn
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]