Lý Thúc Đồng 李叔同 (23/10/1880 - 13/10/1942) còn có tên là Lý Tức Sương 李息霜, Lý Ngạn 李岸, Lý Lương 李良, tên theo gia phả là Văn Đào 文涛, tên thuở nhỏ là Thành Hề 成蹊, tên thời đi học là Quảng Hậu 广侯, tên chữ là Tức Sương 息霜, biệt danh là Sấu Đồng 漱筒, sinh ở Thiên Tân, là nhạc sĩ, nhà giáo dục nghệ thuật, nhà thư pháp, nhà hoạt động kịch nghệ nổi tiếng và là một trong những người tiên phong của kịch nghệ Trung Quốc. Sau khi du học ở Nhật Bản trở về, ông làm giáo viên và biên tập viên. Sau đó, ông xuất gia làm tu sĩ với pháp hiệu Diễn Âm 演音, biệt hiệu là Hoằng Nhất 弘一. Sau này ông còn được gọi là Vãn Tình lão nhân 晚晴老人, hậu thế tôn xưng là Hoằng Nhất pháp sư 弘一法师. Năm 1913, ông được nhận làm giáo viên dạy nhạc và hội hoạ tại Trường Sư phạm Chiết Giang (sau đổi thành Trường Sư phạm số 1 tỉnh Chiết Giang). Từ năm 1915, ông đồng thời là giáo viên dạy nhạc và hội hoạ tại Đại học Sư phạm Nam Kinh, đồng thời sáng tác bài hát học đường đầu tiên trong lịch sử của Đại học Nam Kinh. Ông viên tịch tại Phòng Vạn Thanh của Viện dưỡng lão Ôn Lĩnh, chùa Phúc Kiến ở Tuyền Châu, thọ 62 tuổi.
Lý Thúc Đồng 李叔同 (23/10/1880 - 13/10/1942) còn có tên là Lý Tức Sương 李息霜, Lý Ngạn 李岸, Lý Lương 李良, tên theo gia phả là Văn Đào 文涛, tên thuở nhỏ là Thành Hề 成蹊, tên thời đi học là Quảng Hậu 广侯, tên chữ là Tức Sương 息霜, biệt danh là Sấu Đồng 漱筒, sinh ở Thiên Tân, là nhạc sĩ, nhà giáo dục nghệ thuật, nhà thư pháp, nhà hoạt động kịch nghệ nổi tiếng và là một trong những người tiên phong của kịch nghệ Trung Quốc. Sau khi du học ở Nhật Bản trở về, ông làm giáo viên và biên tập viên. Sau đó, ông xuất gia làm tu sĩ với pháp hiệu Diễn Âm 演音, biệt hiệu là Hoằng Nhất 弘一. Sau này ông còn được gọi là Vãn Tình lão nhân 晚晴老人, hậu thế tôn xưng là Hoằng Nhất pháp sư 弘一法师. Năm 1913, ông được nhận làm giáo viên dạy nhạc và hội hoạ tại Trường Sư phạm Chiết Giang (sau đổi thành Trường Sư phạm số 1 tỉnh Chiết Giang).…