Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Lý Quý » Vương Quý và Lý Hương Hương (1945) » Chương thứ hai
打着了狐子兔子搬家,
听见闹革命崔二爷心害怕。
白天夜晚不瞌睡,
一垛墙想堵黄河水。
明里查来暗里访,
打听谁个随了共产党。
听说王贵暗里闹革命,
崔二爷头上冒火星!
放羊回来刚进门,
两条麻绳来横着绑,
顺着捆来横着绑,
五花大绑吊在二梁上。
全庄的男女都叫上,
都来看闹革命的啥下场!
连着打断了两根红柳棍,
昏死过去又拿凉水喷。
麻油点灯灯花亮,
王贵浑身扒了个光。
两根麻绳捆着胳膊腿,
捆成个鸭子倒浮水。
满脸浑身血道道,
皮破肉烂不忍瞧。
崔二爷来气凶凶,
打一皮鞭问一声:
"癞虾蟆想吃天鹅肉,
穷鬼们还能闹成个大事情?
"撒泡尿来照照你的影,
贼眉鼠眼还会成了精!
"五黄六月会飘雪花?
太阳会从西边出来吗?"
"老狗你不要耍威风,
大风要吹灭你这盏破油灯!
"我一个死了不要紧,
等千万个穷汉后面跟!
王贵你不要说大话,
说来说去咱们是一家。
"姓崔的没有亏待过你,
猴娃娃养成大后生。
过罢河来你拆了桥,
翅膀硬了你忘了恩。
"马无毛病成了龙,
该是你一时糊涂没想通?
"浪子回头金不换,
放下杀猪刀成神仙。
"千错万错我不怪你,
年轻人没把握我知道哩。"
"老王八你不要灌米汤,
又软又硬我不上你的当。
"世上没良心的就数你,
打死我亲大把我当牲畜;
"苦死苦活一年到头干,
整整五年没见你半个钱;
"五更半夜牲口正吃草,
老狗你就把我吼叫起来了;
"没有衣裳没有被,
五年穿你两件老羊皮;
你吃的大米和白面,
我吃顿黄米当过年;
"一句话来三瞪眼,
三天两头挨皮鞭。
"姓崔的你是娘老子养,
我王贵娘肚里也怀了十个月胎!
"你是人来我也是个人,
你的心为啥这样狠!
"我王贵虽穷心眼亮,
自已的事情有主张;
"闹革命成功我翻了身,
不闹革命我也活不长。
"跳蚤不死一股劲地跳,
管他死活就是我这命一条;
"你要杀要剐由你挑,
你的鬼心眼我知道:
"硬办法不成软办法来,
想叫我顺了你把良心坏。
"趁早收起你那鬼算盘,
想叫我当狗难上难。"
崔二爷气的象疯狗,
撕破了老脸一跳三尺高。
"狗咬巴屎人你不识抬举,
好话不听你还骂人哩!"
说个"打"字皮鞭如雨下,
痛的王贵紧咬着牙。
一阵阵黄风一阵阵沙,
香香看着心上如刀扎。
一阵阵打颤一阵阵麻,
打王贵就象打着了她!
脸皮发红又发白,
眼泪珠噙住不敢滴下来;
两耳发烧浑身麻,
活象一个死娃娃。
为救亲人想的办法好,
偷偷地跑出了大门道。
一边走来一边想:
"王贵的命儿就在今晚上;
"他常到刘家圪塔去开会,
那里该住着游击队?
"快去快跑把信送,
迟一步亲人就难活命"
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 15/06/2014 08:21
Đánh cáo xong thỏ về tổ ấm
Lão Thôi nghe cách mạng thì lo
Suốt ngày mắt chẳng nhắm cho
Mảnh tường cũng tưởng Hoàng Hà nước dâng
Hết dò lại cố hỏi thăm
Tìm xem cộng sản trong làng là ai?
Nghe tin Vương Quý xong rồi
Nó như lửa bỏng nước sôi trong đầu!
Quý dắt dê vừa vào cửa cổng
Nó đem dây trói cứng cả người
Chân tay trói chặt xong xuôi
Xà treo dây sẵn rút người lên cao
Dân làng trai gái xôn xao
Xem làm cách mạng thế nào, ở đâu?
Đánh tan hai chiếc song tàu
Nó phun nước lã xuống đầu xuống tai
Ngọn đèn treo sáng ngời bốn phía
Cả toàn thân Vương Quý đèn soi
Hai dây trói chặt lấy đùi
Cuộn như con vịt đang bơi mặt hồ
Khắp mình mẩy máu khô máu ướt
Như con bê vừa lột da xong
Lão Thôi độc ác vô cùng
Một roi đánh dứt, hỏi cung một lời:
- "Con cóc thối đòi xơi thịt ngỗng?
Hạng thằng nghèo cũng mộng lớn lao?
Đái ra soi bóng xem sao
Mày cừu mắt chuột đời nào thành tinh
Tuyết nào giữa tháng năm có nữa
Mặt trời đâu mọc ở hướng tây?"
- "Chó già đừng có ra oai
Chỉ ba ngày nữa, mạng mày biết thôi!
Tao đây dẫu có chết rồi
Dân cày còn có triệu người sau lưng"
- "Quý ơi! đừng có huênh hoang
Nói chi thì cũng họ hàng với nhau
Ông Thôi ngược đãi mày đâu
Khỉ con nuôi mãi bắt đầu lớn khôn
Qua sông mày phá cầu luôn
Đủ lông mày lại quên ơn phụ lòng
Ngựa không bệnh, ngựa hoá rồng
Bao nhiêu ngày trước mày không nhớ à?
Con quay về, mẹ cha vàng chẳng đổi
Quẳng dao rồi thành phật tiên ngay
Bao nhiêu sai thất của mày
Trẻ người non dạ tao đây lạ gì"
- "Đừng chan cơm hỡi lão già kia
Cứng rồi mềm không làm gì tao được
Mày là đứa đầy lòng gian ác
Giết cha rồi mày lại bắt con
Làm quanh năm chết mỏi chết mòn
Năm năm trọn không được đồng xu nhỏ
Đang nửa đêm trâu bò ăn cỏ
Thằng chó già gọi dậy cho mau
Không áo quần, chẳng chiếu chăn đâu
Năm năm chỉ áo da rách rúm
Mày ăn toàn cơm thơm gạo trắng
Tao ăn toàn tấm cám quanh năm
Nói một câu, mày trợn mắt ba lần
Trong ba ngày phải chịu đòn hai bữa
Mày họ Thôi cũng mẹ mày sinh nở
Vương Quý tao cũng chín tháng mười ngày
Mày là người, tao cũng người đây
Sao mày lại vô lương tâm thế hở?
Tao tuy nghèo nhưng mắt tao sáng tỏ
Công việc tao, tao đã đinh ninh
Cách mạng thành công, tao sẽ vươn mình
Không cách mạng, tao khó lòng sống nổi
Bọ chưa chết, bọ còn nhảy mãi
Loại bọ kia cũng giống tao đây
Giết hay sao cũng ở tay mày
Lòng quỷ sứ tao đây đã biết
Cứng rồi mềm bày ra cho hết
Nghe theo mày cho mất tiệt lương tâm
Con toán mày bỏ thử mấy lần
Cũng không thể làm tao thành giống chó"
Lão hai Thôi lồng lên nhăn nhó
Cấu mặt mày như chó nổi điên:
- "Mày như giống chó đã quen
Nói điều chẳng phải lồng lên chửi à?"
Miệng nói "đánh" roi da lại quất
Quý nhịn đau, nghiến chặt hàm răng
Gió vàng cuộnc cát bay tung
Lòng Hương đau đớn tưởng chừng dao đâm
Một trận roi, một lần lặng ngắt
Hương thấy mình bị quất vào da
Mặt bừng rồi trắng nhợt ra
Nén dòng nước mắt xót xa trong lòng
Lặng im, tai nóng bừng bừng
Hương như người chết, mắt trừng lặng câm
Phải tìm cách cứu người thân
Hương Hương vụt chạy bất thần ra thôn
Chân đi bụng nghĩ bồn chồn
Mạng anh Vương Quý chỉ còn đêm nay
Bác Lưu nhà ở gần đây
Là nơi du kích thường ngày gặp nhau
Phải đem tin báo cho mau
Chậm chân anh Quý còn đâu là đời"