Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Lê Thánh Tông » Thơ chữ Hán
Đăng bởi Thânthơ vào 03/03/2008 19:34, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 22/03/2020 13:30
港口凄迷日正曛,
輕舟晴泛萬山雲。
海邊士女遙言笑,
風打船頭聽不聞。
Cảng khẩu thê mê nhật chính huân,
Khinh chu tình phiếm vạn sơn vân.
Hải biên sĩ nữ dao ngôn tiếu,
Phong đả thuyền đầu thính bất văn.
Bến cảng lạnh lẽo, lờ mờ, mặt trời đang lặn,
Con thuyền nhẹ lướt trong nắng quái giữa muôn núi mây.
Xa xa bên bờ biển con gái cười nói rộn ràng,
Gió thổi vào mũi thuyền khiến nghe không rõ.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Thânthơ ngày 03/03/2008 22:19
Có 1 người thích
Bến sông mát mẻ ánh hồng soi
Thuyền lướt muôn non lẫn ráng trời
Cô gái bờ xa cười náo nhiệt
Đầu thuyền gió thổi chẳng nghe lời
Gửi bởi Phụng Hà ngày 13/10/2009 13:07
Có 1 người thích
Bến cảng mát trời nắng chiều hoe
Đượm tình, thuyền lướt núi mây che
Bờ xa nữ sĩ cười giòn giã
Đầu thuyền gió đập tiếng chẳng nghe.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 14/10/2018 19:33
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 15/09/2020 16:15
Bến cảng mát trời nắng xế che
Đượm tình, thuyền nhẹ núi mây về,
Biển xa nữ sĩ cười giòn giã
Gió đập đầu thuyền tiếng chẳng nghe.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 22/02/2022 15:49
Bến cảng lạnh lùng, trời sẫm tối,
Thuyền con lướt nhẹ lớp mây che.
Bờ xa cô gái cười vui thoả
Gió đập vào thuyền tiếng chẳng nghe