Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Lê Minh Quốc » Thơ tình (1995)
Đăng bởi sabina_mller vào 16/10/2008 13:28, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi sabina_mller vào 16/10/2008 13:39
người con gái đạp xe chở theo tiếng cười trong suốt
buổi sáng tháng giêng, tôi làm chàng thi sĩ đứng dựa cột đèn
bỗng cao hứng treo sự mộng mơ trên hàng dây điện
không nguỵ trang thơ tình cũng đủ sức bon chen
tôi chạy rượt theo vòng bánh xe lăn
sao mọi con đường đều chia dăm bảy ngả?
làm lạc bước nên trái tim tôi rớt nơi nào trên phố xá
em có nhặt được thì xin cất giữ giùm
cẩn thận và nhẹ tay
dễ vỡ vô cùng là nỗi nhớ tôi đây
thong thả nhịp nhàng là nhịp bánh xe quay
em có thể trải trên đường giọng cười trong vắt
để tôi thêm yêu cuốn tiểu thuyết mà mọi nhân vật
lúc hẹn hò nhau chỉ đi xe đạp
trò chuyện bằng lời như chim hót ra thơ
còn biết lòng vui không có bụi mờ
không bụi bặm lúc em đi xe đạp
từng vòng tròn lăn trên những đường dài
dòng đời thở ra không khí ban mai
tâm hồn mở ra từng ngày trong sạch
nhịp điệu làm quen chậm rãi bánh xe quay…