Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Lê Khắc Cẩn
Đăng bởi Vodanhthi vào 09/12/2009 17:55
晚來才盡遇機難,
誰料懸車復據鞍。
萬里征途憂日短,
十年病骨夢河乾。
遠軍重鎭聲仍壯,
外敵遙聞腑亦寒。
況是德星相聚處,
籌樓夜夜獨憑欗。
Vãn lai tài tận ngộ cơ nan,
Thuỳ liệu huyền xa phục cứ an.
Vạn lý chinh đồ ưu nhật đoản,
Thập niên bệnh cốt mộng hà càn.
Viễn quân trọng trấn thanh nhưng tráng,
Ngoại địch dao văn phủ diệc hàn.
Huống thị đức tinh tương tụ xứ,
Trù lâu dạ dạ độc bằng lan.
Cuộc đời như bóng đã xế chiều, tài năng đã sút kém, lại gặp thời cơ khốn khó,
Nhờ ai treo giúp cỗ xe công để về vườn ngồi trên yên ngựa nhà.
Đường chinh chiến kéo dài muôn dặm, thường lo những ngày ngắn,
Bệnh cốt đã mười năm, chiêm bao thấy nước sông đã cạn.
Ở các trọng trấn vẫn vang tiếng quân ta là quân hùng tráng,
Khiến kẻ địch ngoài xa nghe tiếng đồn cũng đã lạnh gan.
Huống gì “đức tinh” của ngài đang được tụ lại một nơi,
Đêm đêm tựa lan can Trù lâu để tính toán thời cuộc.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vodanhthi ngày 08/12/2009 17:55
Cuối đời tài kiệt vận gian nan,
Ai giúp treo xe trở lại làng.
Chinh chiến đường dài ngày sợ tối,
Mộng tin sông cạn báo đời tàn.
Quân ta trong trấn sức còn tráng,
Giặc ngoại nghe đồn cũng nát gan.
May mắn “Đức tinh” còn chói lọi,
Đêm ngồi lầu kín tựa lan can.
Ở phần dịch xuôi, Nhà xuất bản Hải Phòng dịch tựa bài thơ kèm phụ chú như sau:
"Tổng đốc họ Trần sai làm thơ họa bài của Bùi Văn Dị sau tiết Mang thục (mồng 7 tháng 6), đến doanh Lâm Thú."
(Chú: Lần này cùng với Dương Liêm bạn đồng hương làng Văn Trì (huyện Đông Ngàn) đến thăm Đỗ Doãn ở Thịnh Hào, cùng làm bài thơ Dạ thoại cảm tác.)