Thơ » Việt Nam » Cận đại » Lâm Tăng Sum
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/02/2019 22:52
馳逐名場十幾年,
家山回首夢重圓。
催耕勸稼饒真趣,
嘯月栖霞適性天。
駕馬縱然懷棧裡,
鳴鴻奈已托雲籩。
親朋惜別無多話,
珍重留題一短篇。
Trì trục danh trường thập kỷ niên,
Gia sơn hồi thủ mộng trùng viên.
Thôi canh khuyến giá nhiêu chân thú,
Khiếu nguyệt thê hà thích tính thiên.
Giá mã túng nhiên hoài sạn lý,
Minh hồng nại dĩ thác vân biên.
Thân bằng tích biệt vô đa thoại,
Trân trọng lưu đề nhất đoản thiên.
Theo đuổi công danh ở hoạn trường đã mười mấy năm
Ngoảnh về quê cũ mà hình ảnh thường hiện đầy trong mộng
Đôn đốc cày bừa, khuyến khích gieo trồng mới thật là những việc làm mang lại nhiều hứng thú;
Gọi trăng lên, ngăn ráng lại để ngâm vịnh cho thoả cái sở thích được trời phú bẩm.
Ngựa đã đóng vào xe rồi chợt nhớ con đường lát gỗ qua núi rất khó đi mà ngại sao?
Chim hồng cất tiếng kêu há nại bay tới bờ mây?
Tiếc vì phải xa cách bạn thân nhưng cũng không thể nhiều lời
Chỉ trân trọng viết để lại một bài thơ ngắn
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/02/2019 22:52
Mười mấy năm trời vướng lợi danh
Quê xưa ngoảnh lại mộng nay thành
Ráng dồn nguyệt gọi, vui trời phú
Cày nhắc gieo khuyên, thú đất dành
Ngựa đóng chi nài đường gỗ hiểm
Hồng kêu há ngại khoảng mây xanh
Bạn bè từ biệt lời không lắm
Thơ ngắn lưu liên tỏ tấc thành
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 30/08/2019 09:32
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 26/11/2019 14:50
Mười mấy năm trời vương lợi danh,
Ngoảnh về quê cũ mộng hình thành.
Gieo trồng khuyến khích nhiều khi thú;
Ngâm vịnh gọi trăng trời phú dành.
Chợt nhớ ngựa xe đường núi khó,
Chim hồng kêu há ngại mây xanh.
Tiếc không nhiều lời khi xa bạn,
Trân trọng bài thơ tỏ dạ thành.