Thơ » Trung Quốc » Minh » Lâm Hồng
Đăng bởi Vanachi vào 06/10/2008 00:00
鍾情太甚,
人笑我到老,
也無休歇。
月露煙雲多是恨,
況與玉人離別!
軟語叮嚀,
柔情婉戀,
熔盡肝腸鐵。
旗亭把酒,
水流花落時節。
應念翠袖籠香,
玉壺溫酒,
夜夜銀屏月。
蓄喜含嗔多少態,
海岳誓盟都沒。
此去何之?
碧雲春樹,
今晚翠千疊。
圖將羈思,
歸來細與伊說!
Chung tình thái thậm,
Nhân tiếu ngã đáo lão,
Dã vô hưu yết.
Nguyệt lộ yên vân đa thị hận,
Huống dữ ngọc nhân ly biệt!
Nhuyễn ngữ đinh ninh,
Nhu tình uyển luyến,
Dung tận can trường thiết.
Kỳ đình bả tửu,
Thuỷ lưu hoa lạc thời tiết.
Ưng niệm thuý tụ lung hương,
Ngọc hồ ôn tửu,
Dạ dạ ngân bình nguyệt.
Súc hỉ hàm sân đa thiểu thái,
Hải nhạc thệ minh đô một.
Thử khứ hà chi?
Bích vân xuân thụ,
Kim vãn thuý thiên điệp.
Đồ tương ky tứ,
Quy lai tế dữ y thuyết!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 06/10/2008 00:00
Chén tình nồng đượm,
Người cười ta tới lão,
Không bao giờ hết.
Trăng khói gió mây đều là hận,
Huống cùng ngọc nhan ly biệt.
Lời dặn đinh ninh,
Tình mềm quyến luyến,
Nung nấu lòng son sắt.
Bên đình nâng chén,
Hoa rơi nước chảy thời tiết.
Nhớ sao tay biếc lồng hương,
Rượu nồng bầu ngọc,
Đêm trăng bình phong bạc.
Vui vẻ giận hờn chồng bao nỗi,
Đâu còn thề non hẹn biển.
Cất bước về đâu?
Cây xuân mây biếc,
Chiều nay rụng trùng điệp.
Sẽ đem nhung nhớ,
Trở về cùng người thổ lộ.